28 March, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 4

Chương 4 – Bình minh Rực đỏ

Conan khó nhọc lê xuống tầng, chỉnh lại chiếc cà vạt để bắt đầu một ngày mới. Aiko vẫn cứ luẩn quẩn trong tâm trí cậu suốt từ hôm qua. Dù cô đã khẳng định rằng chỉ là mình nhớ bố mẹ, cậu hoàn toàn nhìn thấu được cô. Đương nhiên rồi – cậu biết cô như biết chính lòng bàn tay mình vậy. Có gì đó đang làm phiền lòng cô, và điều đó cũng khiến cậu phiền lòng. Đã từ khi nào cô không nói với cậu mọi chuyện? Lớn lên cùng nhau, hẳn đó là lời nói dối nếu tình cảm của cậu đối với Aiko...chỉ là tình bạn đơn thuần. Thứ tình bạn chấp chới giữa hai ranh giới đó, qua tháng năm đã trở thành một mối tình nồng cháy. Chiều hôm qua đi về, suýt nữa thì cậu đã hôn cô, nhưng cậu may mắn đã kiềm chế được bản thân và chỉ dừng lại ở một cái ôm thân tình. Nhưng cậu tự hỏi, mình sẽ kiềm chế được thêm bao lâu nữa? Là một đôi bạn thân thiết từ thuở nhỏ, Aiko và Conan đã nghe rất nhiều. Những lời chòng ghẹo về “đôi vợ chồng già”, mọi người hỏi họ được hẹn hò được bao lâu... Theo như lời bố cậu, nó chẳng khác gì anh và Ran năm xưa. Điều đó khiến Conan trở nên hy vọng. Có lẽ, một ngày nào đó...
Chào buổi sáng, Conan!” Ran cười với cậu từ phía bên kia bếp, tay cầm một chiếc chảo đầy những trứng và thịt xông khói. “Con xuống vừa vặn bữa sáng đó.”

Cảm ơn Mẹ...” Cậu ngồi xuống cạnh chiếc bàn dài. Ran trút thịt, trứng, khoai tây xắt sợi chiên và đậu Hà Lan và đĩa cậu, rồi lấy khăn lau tay.

Aiko dạo này thế nào?” Cô hỏi, giọng ngọt lịm có khi lại khiến người khác sâu răng mất ^^.

Cậu ấy ổn ạ.” Conan nói dối để Mẹ không phải lo lắng.

Con nên mời bạn ấy sang nhà mình chơi nhiều hơn, vừa xinh vừa tốt như thế cơ mà.” Conan thở dài. Lại thêm một phần nữa trong bộ “đôi bạn thanh mai trúc mã” trọn gói. Bị bố mẹ “thúc-thúc đẩy-đẩy” liên tục và liên tục. Những câu nói nước đôi ngây thơ vô (số) tội. Có câu lại bóng gió quanh co. Mặt khác, Shinichi (khi Ran không có ở trong phòng) lúc nào cũng cố hớn cho được từng tí từng tí chi tiết một mới chịu thôi. Vừa nhắc đến xong, anh chàng chạy rầm rầm vào phòng, nhảy vọt qua cái bàn ăn với chiếc điều khiển ti vi trong tay.

Shinichi!” Ran sửng sốt. “Anh đang...?”

Xem cái này đi.” Shinichi, ngồi đung đưa trên mép bàn, bắt đầu hướng về cái màn hình treo trên tường nhà bếp vào chuyển kênh vèo vèo cho đến khi tìm thấy kênh tin tức.

Sau tám năm vắng bóng siêu đạo chích Kid đã tái xuất.”

Shinichi vẫn lặng thinh, Ran đánh rơi chiếc cốc đang cầm tay, một miếng bánh rơi từ miệng Conan ra ngoài.

Vào chính xác nửa đêm hôm qua, Suzuki Sonoko, Giám đốc Tập đoàn Suzuki đã nhận được thông báo từ Kaitou Kid như sau:

Quý vị,
Tôi đã quay trở lại.
Một khi thời khắc nửa đêm đã điểm tôi sẽ
Đánh cắp Bình minh Rực đỏ
Hân hạnh, Kaitou Kid.

Cùng với chữ ký không thể nhầm lẫn của tên siêu đạo chích.”

Không... có gì đó không ổn ở cái khuôn mặt đang cười đó. Mắt Conan mở to. Tóc dài và một chiếc nơ thắt trên mũ. Ám chỉ rằng Kaitou Kid là nữ chăng?

Nakamori Ginzou, người đã nhiều năm dẫn đầu lực lượng cảnh sát truy lùng Kid, có một vài điều muốn nói.” Một người đàn ông chững người tóc lốm đốm bạc và râu kẽm giật lấy cái mic.

Sao lại thế được, đó là ông ngoại của Aiko mà!” Conan chúi người về phía trước.

Vài chục năm trước ngươi đã có thể qua mặt được ta, Kid, nhưng người ta vẫn nói, LẦN THỨ BA MAY MẮN! NẾU NGƯƠI ĐANG XEM ĐÂY, HÃY NHỚ KỸ LÀ TỐI NAY TA SẼ CÓ MẶT Ở ĐÓ VÀ TÓM CỔ NGƯƠI! TA SẼ KHÔNG ĐỂ NGƯƠI CHẠM MỘT NGÓN TAY NHỚP NHÁP NÀO VÀO BÌNH MINH RỰC ĐỎ ĐÂU!” Ginzou đang định tiếp tục bài nói hùng hồn của mình thì bị hai nhân viên bảo vệ tức điên người kéo đi chỗ khác. Vị phát thanh viên quay trở lại.

Bình minh Rực đỏ là một viên đá có giá trị rất lớn, hiện đang nằm trong sở hữu của tập đoàn Suzuki.”

Aiko cười rinh rích, tắt phụt ti vi đi.

Hừm, chẳng tệ hại như mình nghĩ chút nào cả!” Cô cười khì khì, hết nhún về phía trước rồi lại nhún ra phía sau, tay đặt dưới hai chân xếp bằng. “Nhưng nói lại, Ông lại là cảnh sát trưởng...” Đấy mới là vấn đề lớn. Ông ngoại cô chắc muốn treo cổ chính cô. Không chỉ thế, có khi ông lại muốn tự treo cổ mất khi biết con gái mình được gả vào gia đình có truyền thống Kaitou Kid, người cuối cùng thừa kế bí mật lại là cháu gái mình. Hừm, nếu Nakamori chưa bao giờ tóm được Ba, còn lâu ông mới bắt được cô.

Ngay cái khoảnh khắc Conan bước vào lớp, Aiko đã biết là cậu có rất nhiều điều muốn nói và phải nói ngay bây giờ. Cậu bắt đầu cất tiếng ngay khi cô vừa mới lọt vào tầm nghe.

Siêu đạo chích Kid! Hắn–ý tớ là tớ nghĩ là hắn–Hắn đã quay trở lại! Siêu đạo chích Kid! Ý tớ là Bố là kẻ thù số một của hắn khi mới tuổi bọn mình thôi! Siêu đạo chích Kid, không thể tin được.” Trước khi Conan tiếp tục ba hoa chích chòe thêm một thôi một hồi nữa, Aiko rút ra trong cặp một khẩu súng nhựa và bắn luôn vào mặt Conan, kèm theo khói mù và một lá cờ viết hai chữ “CHẬM THÔI!” nhìn vô cùng...tượng thanh. Conan bình tĩnh lại ngay tức khắc.

Bắt đầu lại từ đầu.” Aiko thở.

Rồi, sáng nay bố tớ mở kênh tin tức và có vẻ như Kaitou Kid đã tái xuất! Cậu có biết Kaitou Kid là ai không đấy?” Conan không thể kiềm chế được sự phấn khích. Mà có vẻ như đấy là triệu chứng chung của cả lớp.

Ừ, là tên đạo chích cứ bay vòng vòng xong rồi ăn cắp ba cái thứ đồ ý hả?” Aiko làm ra vẻ không biết gì mấy. Cô lại để ý Kaede đi loanh quanh trong tầm mắt mình; Aiko cười với cô bạn để khiến cô đỡ rụt rè.

Ừmm... Tớ có nghe các cậu vừa nói về Kid.” Kaede e dè cười.

Sao không bàn cùng với bọn tớ luôn đi?” Conan kéo một chiếc ghế đang trống và ra hiệu cho cô ngồi xuống. Mắt Kaede tròn to như sắp muốn nổ tung đến nơi.

Làm sao tớ có th–!“

Cứ ngồi xuống đi nào!” Aiko cười khì khì, kéo tay Kaede ngồi xuống ghế theo cái kiểu “tớ-chẳng-cần-biết-cậu-có-thích-hay-không”.

Quay lại vấn đề, như tớ vừa nói, Kaitou Kid đã gửi một lá thư đến Tập đoàn Suzuki, thông báo rằng hắn sẽ đánh cắp viên Bình minh Rực đỏ! Ông cậu lãnh đạo cả đội luôn đó.” Conan cười với Aiko. “Và bố tớ cũng sẽ tham gia vào lực lượng.” Aiko suýt chút nữa thì sặc không khí.

CÁI GÌ CƠ?” cô kêu lên.

Bố tớ, Kudou Shinichi, sẽ tham gia vào lực lượng truy bắt Kid. Có vấn đề gì à?” Lòng dạ Aiko như rơi toẹt xuống đất hết thảy, kéo luôn sự tự tin của cô vào một cái hố đen nào đó. Tuyệt thật, cô còn chưa động chân động tay thì đã bị một trong những thám tử lừng danh nhất nước săn đuổi.

Nhưng mà, hai người các cậu có để ý điều gì kỳ lạ ở bức thư không?” Kaede rụt rè.

Ừ, trông nó giống con gái nhỉ? Cái chữ ký ấy.”

Hừm.” Kaede vẫn chưa dám nhìn vào mắt Aiko và Conan trong cả cuộc nói chuyện. Mắt cô vẫn khoan hai lỗ vào đầu gối mình, trong khi tay xiết chặt tới mức khớp ngón tay trắng bệch cả. Aiko đoán là cô vẫn nghi ngờ sự chân thành của hai người họ.

Có lẽ Kaitou Kid chỉ muốn mọi người nghĩ như thế...” Aiko chêm vào. “Làm mọi người chấn động sau tám năm vắng bóng hay đại loại thế... hoặc là muốn giả dạng phụ nữ để đột nhập vào tòa nhà.”

Không đâu, Bố bảo hắn suốt ngày làm như vậy mà chẳng báo trước gì cả.” Conan đan tay sau gáy và tựa vào lưng ghế. “Có lẽ tớ cũng nên tham gia...” Aiko như hóa đá.

Há?”

Tớ sẽ tham gia vào lực lượng đặc nhiệm đó!” Một quyết tâm chợt bùng cháy trong Conan. Aiko cảm thấy mình như cá mắc cạn, miệng lúc há lúc ngậm mà chẳng lấy được tí không khí nào cả. Cô ngạc nhiên đến mức có giãy nảy ra giữa phòng cũng là chuyện bình thường.

Thật á?” Mắt Kaede bắt đầu long lanh. “Whoa, cậu dũng cảm thật đó. Như tớ thì nhìn thấy Kaitou Kid cũng đã sợ chết khiếp lên rồi.”

Aiko suýt chút nữa cũng sợ chết khiếp lên vì Kaitou Kid. Sự tự tin trong vụ đánh cắp lần này của cô bỗng rơi đánh toẹt xuống dưới âm. Trong tất cả mọi người, tại sao phải là Conan cơ chứ?

Vụ đánh cắp lần này diễn ra hoành tráng hơn là cô nghĩ. Từ tầng thượng tòa nhà Suzuki, cô nhìn xuống đám đông hỗn độn. Hưởng ứng cho cô nào là cờ nào là áp phích. Cô tự hỏi liệu có ai thất vọng không nếu họ biết cô là con gái.

“Kid! Kid! Kid!”

Những tràng hô hào đồng thanh không dứt kia vốn là để cổ vũ cô, những chúng chỉ khiến lòng cô thêm nặng trĩu. Aiko ực một tiếng, đội lại mũ, chỉnh lại chiếc kính một mắt cho cân. Đã đến nước này rồi, cô không thể tháo lui được nữa. Nhưng nhảy từ chỗ này xuống dưới kia đối với cô thật không hay ho cho là mấy. Hít, thở, hít, thở. Không có tác dụng. Tâm trí Aiko như muốn nổ tung. Mọi chuyện đã là ổn thỏa nếu như Conan không vào cuộc. Cô cũng chẳng cần để tâm nếu cậu chỉ là một khán giả đứng đó, hòa cùng đám đông cổ vũ cô... Nhưng chính cậu lại tham gia đội đặc nhiệm. Aiko đứng thẳng người, khuôn mặt lạnh sẵn sàng.

“LAADIES AND GENTLEMEEEEEN” cô hô to, tiếng vang vọng khắp cả Beika. Tất cả nhìn lên, đám đông im bặt. Aiko biết chỉ một chút lưỡng lự cũng làm hỏng việc. Vậy là cô đâm đầu chạy đến mép tòa nhà – trong tâm trí chỉ có hai chữ “quyết tâm” – và tự tin nhảy thẳng xuống. Một tiếng phấn khích từ đám đông. Aiko vẫn bổ nhào xuống mặt đất. Đoạn cô kéo công tắc và kích hoạt chiếc tàu lượn. Đám đông chợt xôn xao. Cô nghe được tiếng kêu lên từ phía dưới.

“Kid mặc váy!”

“Kid là con gái ư?”

Aiko có chút lo lắng rằng điều đó sẽ khiến lượng fan của cô sụt giảm; nhưng ngạc nhiên thay, tiếng hô hào cổ vũ lại càng vang lên nhiệt tình hơn khi cô cao hứng lượn vài vòng quanh Tòa nhà Suzuki như một con thiên nga trắng khổng lồ. Tuy vậy, đằng sau khuôn mặt lạnh, cô thấy mình như tràn ngập trong tội lỗi.

Xin lỗi cậu, Conan...” cô thì thầm.

No comments:

Post a Comment