24 March, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 3

Chương 3 – Một siêu đạo chích mới

Tâm trí Conan khá là bất an khi sáng đó Aoko chỉ loạng choạng như không vào trong lớp và ngồi phịch xuống ghế, mắt nhìn chằm chằm mà vô định về phía trước, chẳng khác nào một thây ma. Cả lớp im lặng. Đến cả cô giáo cũng sững sờ. Đầu Aiko ngã về phía trước và “BANG!” một tiếng rõ to xuống bàn.

Ôi mẹ ơi, Kuroba ngỏm rồi!” Cô nghe ai đó hô hào khiến cả lớp phá lên cười sằng sặc. Conan vẫn trầm mặc như một bức tượng. Cậu đặt một tay lên vai cô.

Aiko, chuyện gì vậy?” Tất cả cậu nghe đáp lại chỉ là tiếng uể oải bé tí nghe chẳng rõ.

Aiko?” Thêm một tràng uể oải. Cậu gõ gõ lên vai cô. Một âm thanh kỳ lạ nghe như tiếng vịt kêu. Lo lắng, Conan quay đầu cô lại để nhìn rõ mặt cô. Bộ mặt Aiko trắng bệch y như một tờ giấy và cặp mắt thâm quầng – trông như cô đã thiếu ngủ trầm trọng.

Whoa, Aiko! Cậu trông tệ quá!” Conan kêu lên. “Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Aiko nhìn cậu chằm chằm cứ như vẫn chưa nhận ra cậu là ai. Bất thình lình, đầu cô bật ngửa lên khỏi cái bàn, trên mặt dãn toét ra một nụ cười trông vừa gượng vừa loạn trí. Conan giật lùi về phía sau, như thể sợ rằng cô sẽ rút dao ra và đâm cậu bất cứ lúc nào.

Nààày, Conan...”

Ư-ừ?”

Cậu là thám tử phải không?”

Ừ...”

Vậy trả lời cho tớ một câu hỏi giả thiết được không?”

Hỏi đi.”

Ừ thì, ví dụ là cậu tình cờ phát hiện được điều gì đó... Thế là cậu bị trút một đống trách nhiệm lên vai... Giả dụ như di chúc của ba hay mẹ cậu muốn cậu phải làm gì đó cho họ... Nhưng cậu không chắc là mình có thể gánh nổi?”

Không thể nào, ý cậu không phải là di chúc của bố mẹ cậu muốn cậu giết ai đó đấy chứ?”

Chỉ là giả thiết thôi mà! Không, không nghiêm trọng đến thế đâu!”

Thì...Tớ sẽ làm theo thôi.” Conan cười. “Không gì cậu có thể làm cho bố mẹ cậu mãn nguyện hơn là tiếp tục chặng đường họ đang dang dở. Nếu Bố qua đời, tớ sẽ đứng ra thay thế. Nếu Mẹ qua đời, tớ sẽ đi học Karate(1).” Aiko cười yếu ớt.

Cảm ơn cậu nhiều lắm Conan, tớ biết là có thể tin ở cậu được mà...”

Đã hồi lâu Aiko để ý thấy một bạn gái đang quay đi quay lại giữa bàn cô và bàn mình. Cô cứ ngồi xuống, tự tranh cãi với bản thân, đi ra chỗ Aiko rồi lại quay đi làm lại từ đầu. Sự lưỡng lự của cô đã bắt đầu khiến Aiko sốt ruột rồi đây. Aiko chờ cô đi lại gần lần nữa.

Cậu muốn nói gì với tớ à, Hondou-chan?” Aiko cười dịu dàng. Cô bạn cô sửng sốt đến mức hơi thu mình lại.

Ừm...Thì...” Cô ấp úng, tay vân vân mép váy. Hondou Kaede, một cô gái mắt tròn to, tóc tết hai bên và cặp kính dày cộp, luốn là đối tượng ưa thích của lũ bắt nạt. Tính rụt rè và luôn muốn giúp đỡ người khác luôn bị những người khác lợi dụng – chúng giả vờ tỏ ra muốn làm bạn rồi phút cuối tẩy chay cô và mặc cô khóc đó. Aiko đã luôn rất thông cảm cho cô, và dù họ gần như chưa nói chuyện đến một câu, luôn coi cô bạn như chính người chị em kết nghĩa của mình. Aiko đã tự hứa với bản thân là một ngày sẽ ra chỗ Kaede, vỗ vỗ nhẹ lên vai cô bạn và nói “Tớ muốn làm bạn với cậu!”; nhưng lần nào ý chí quyết tâm của cô cũng bay biến đi đâu mất – một điều quá đỗi bất thường so với một cô nàng dám làm dám chịu như cô. Thì, bây giờ sẽ là một cơ hội tốt đây.

Tớ...tớ...tớ chỉ muốn hỏi xem cậu có khỏe không thôi...” Kaede lắp bắp. “Tớ ghét phải thấy một Aiko-chan không sôi nổi, nhiệt huyết như thường ngày...” Kaede e dè vân vê bím tóc. Aiko từ hỏi sao Kaede có thể quan tâm đến mình – người ngày nào cũng khiến cô lên cơn hen với một đám khói mù dày đặc – đến như thế.

Tớ bình thường thôi, nhưng cảm ơn cậu đã lo lắng.”

A!” Kaede chợt hoảng hốt. “Xin lỗi đã làm phiền cậu!” Cô thốt lên và vụt chạy về phía bàn mình – nhưng kết quả là đã vấp vào chân ghế của Aiko và ngã dập mặt xuống sàn ngay sau đó.

Auuu...” Kaede gãi gãi đầu. Cô xấu hổ cười với Conan và Aiko. “Bẩm sinh tớ đã xui xẻo thế đấy... Chắc là đã bị Bố di truyền cho rồi ha...” Kaede chợt đỏ mặt và vội chỉn chu lại, quay về chỗ ngồi, đầu cúi gằm xuống.

Tội nghiệp cậu ấy...” Conan nói khẽ. Aiko quyết định là mình sẽ nghe theo lời khuyên của Conan. Cô cũng chẳng thể làm gì được hơn. Cô không thể để bộ mặt lạnh của mình rơi vào lãng quên.

Giờ học cuối cùng cũng kết thúc, nhưng Aiko vẫn chưa thể thoát khỏi trạng thái "thây ma" lúc trước. Cô im lặng đi cạnh Conan. Aiko chậm chạp lê từng bước, giờ thì đã ở phía sau Conan – cậu đã phải dừng lại mấy bận để chờ cô. Cho đến khi tới ven bờ sông, Conan quyết định gạn hỏi.

Aiko, chắc chắn là cậu đang bận tâm điều gì đó phải không?”

Hửm?” Cô liếc nhìn cậu bạn.

Làm ơn, hãy nói với tớ có chuyện gì đi. Tớ không thể làm gì được nếu cậu giấu tớ.” Aiko giật mình. Hừ, cái này có mà phải gọi là gấp bí mật vài trăm lần a...

Tớ ổn mà, Conan!” Aiko khoa khoa tay. “Ổn mà!”

Cậu không ổn. Nói với tớ có chuyện gì đi!”

Tớ đã nói rồi, chẳng có chuyện gì cả!” Aiko tăng tốc, vượt lên trước Conan.

Này!” Cậu kêu lên và đuổi theo cô.

Đừng đuổi theo tớ nữa!” Aiko hét qua vai.

Nhà tớ cũng ở hướng này, ngốc ạ!” Aiko chợt nhận ra chạy là quá vô ích và đột ngột khựng lại, khiến Conan đâm vào lưng cô. Aiko đứng lặng.

Tớ chỉ là nhớ Ba và Mẹ thôi.” Conan không nói câu nào. Aiko sững người khi cậu vòng tay qua cô, lắc nhẹ vai cô rồi kéo cô về gần mình.

Sao cậu không nói sớm...?” Tuyệt vọng trỗi dậy tự đáy con tim khi cô nhìn thấy nụ cười ấm áp của cậu – khi cô đã nói dối người bạn thân nhất của mình.

Cậu sang nhà tớ chơi lúc nào cũng được mà. Đến không báo trước cũng chẳng sao. Mẹ tớ lúc nào cũng làm dư ra một khẩu phần. Mẹ vừa gọi tớ, báo là tối nay có cơm cuộn trứng. Món sở trường của cậu, đúng không?”

Xin lỗi nhé, Conan, Bà đang chờ tớ về. Tớ cũng muốn lắm nhưng mà–”

Không sao, tớ hiểu rồi.” Conan cười, nhưng Aiko nhìn thấu qua nó – ánh mắt thất vọng của cậu. Lòng cô nặng trĩu.

Bà, cháu về rồi...” Aiko rên lên, lê bước vào nhà.

Aiko, cháu về rồi à!”

Cháu lên nhà...làm bài tập đây ạ...” Bà nội cô có vẻ ngạc nhiên.

À, tốt thôi...”

Gọi cháu khi cơm xong bà nhé...” Aiko bước lên tầng như kiệt sức. Bà cô chỉ gật đầu mà không nói gì cả.

Aiko không thể lờ đi lời nói của ba hay Conan được. Tổ chức Áo đen. Viên đá Pandora và Kaitou Kid. Sứ mệnh của cô bây giờ là trở thành một siêu đạo chích Kid thứ ba. Cô nhanh chóng chạy lên phòng và ấn lên tấm ảnh của Kuroba Toichi. Một lần nữa nó chuyển động và đẩy cô vào bóng tối. Căn phòng vẫn y nguyên như trước, tấm áo choàng của Kaito vắt trên ghế bàn máy tính. Aiko hơi rầu rĩ – chiếc máy tính không bật lên nữa. Chậm rãi, cô tiến đến chỗ cái áo choàng và quàng thử qua vai, ngó vào chiếc gương toàn thân đặt kể bên tủ. Cô phải thừa nhận là không đến nỗi nào. Cô nhìn vào quần. Nó quá khổ cô ít nhất phải hai số.

Aiko đối diện với chính mình trong gương với tấm áo choàng chạm đất, thắt chặt lại chiếc cà vạt đỏ màu máu. Aiko đã thay chiếc quần bằng một chiếc váy trắng xếp nếp và quần shorts. Biết là siêu đạo chích Kid bay nhảy rất nhiều, nên tất nhiên, ở bất cứ đâu cô cũng không muốn khoe với khán giả có gì ở dưới váy mình >_<. Chưa kể còn câu lạc bộ của các fangirl cuồng nhiệt với volume đại cỡ. Nhưng thế sẽ kỳ lắm a. Đứng trong bộ trang phục hoàn chỉnh của Kaitou Kid, một nụ cười hiện trên khuôn mặt lạnh của Aiko và cả hình ảnh cô trong gương. Kid với cô đã hoàn toàn vừa khít.

Dạ nữ đạo tặc tôi đây xin được mạn phép giải phóng cho viên đá quý này, quý vị hài lòng chứ?” Cô cười khúc khích. Cảm giác như mình là Lupin đệ Tam(2). Cũng có thể là Fujiko Mine(3) nữa. Tuy rằng lần đầu biết được bí mật này đã chấn động tận xương tận tủy, Aiko lại khá là hồ hởi trông chờ được đánh cắp đá quý một chuyến. Tất nhiên là cô vẫn cần chút thời gian lên kế hoạch. Aiko nhanh chóng thay bộ trang phục Kid ra và quay về phòng. Cô không muốn Bà lên và thấy mình biến mất. Nhưng cô đã không cân nhắc tới một chuyện. Bị bắt quả tang.

Bà cô đứng ở cửa mắt mở to tròn, vẫn mặc chiếc tạp dề và cầm đôi đũa cả trong tay trong khi Aiko, vẫn đang trong quá trình trèo lại vào phòng, đứng điếng người. Rồi một chuyện bất ngờ xảy ra. Bà cô rưng rưng nước mắt. Nhưng chúng không phải nước mắt vì sầu đau.

Ôi, Aiko!” Bà chạy đến chỗ cháu mình, kéo cô ra khỏi mật đạo và ôm cô vào lòng. Aiko như bị chặn họng. Được rồi, thế này là hơi...không, QUÁ là kỳ lạ. Bà đẩy người lại nhìn cô.

Cháu biết bí mật này đã bao lâu rồi?” Bà hỏi, giọng tràn trề hy vọng và sung sướng.

Thực ra mới hôm qua thôi ạ...” Được rồi, chuẩn lắm. Men theo hướng đó là tốt nhất... Aiko tự nhủ.

Tuyệt vời! Tuyệt vời!” Bà cô reo lên. “Còn lời nhắn của Kaito?”

Cháu cũng nhận được rồi...”

Đây. Kaito đã lập trình nó cái ngày cháu ra đời, phòng khi có chuyện này xảy ra. Chi tiết về cái chết của hai người họ thì do nó nhờ ta thêm vào hộ.”

Ờ, cháu vẫn không chắc là mình hiểu hết mọi chuyện.”

Thân phận của siêu đạo chích Kid là bí mật lớn nhất, nhưng cũng là thành công rực rỡ nhất của gia đình nhà Kuroba. Kaito đã rất phấn khởi khi cháu được sinh ra, cứ nghĩ mà xem, khi Kaitou tiếp theo là một cô gái...”

Vậy cháu là đầu tiên của đầu tiên đó ạ?” Aiko nở mũi.

Tất nhiên, giờ thì hãy cho mọi người nếm mùi vị đi, cháu yêu!” Bà vỗ vỗ lên vai cô.

Xin tuân lệnh!” Aiko giơ tay chào.

(1) Karate: Hay Karate-dou (thường viết là Karatedo) Còn được gọi là Không Thủ Đạo là môn võ chủ yếu dùng tay không xuất phát từ đảo Okinawa của Nhật Bản.
(2),(3) Nhân vật nam chính và nhân vật nữ (thứ) chính xuất hiện trong manga 16+ Lupin the Third (Lupin đệ Tam) của mangaka Monkey Punch/Katou Kazuhiko. Cả hai đều là đạo chích.

No comments:

Post a Comment