27 July, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 19

Chương 19 – Apotoxin

Aiko nhìn trân trân mất một giây.

“Sự bất tử?”

“Đúng, là vậy đó. Lý do tôi có mặt ở đó. Ban đầu công việc đó được giao cho bố tôi; nhưng khi ông qua đời, tôi đã thay ông chế tạo nên thứ mà giờ được biết đến với cái tên Apotoxin, thứ cho tác dụng lại hoàn toàn khác so với sự bất tử. Tuy tôi biết đó là một họa tiết quan trọng trên tấm thảm mang tên Tổ chức Áo đen, có thể khẳng định đó không phải mục tiêu duy nhất và thực sự của chúng...” Cách truyền đạt thông tin của Ai như thể một giáo viên ngán ngẩm công việc của mình đến tận cổ và chuẩn bị về hưu, hơn là một người đang kể chuyện đời đầy kịch tính của mình.

09 July, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 18

Chương 18 – Kẹp Sách tái xuất

Những bước dài thoăn thoắt và đầy kiêu hãnh, đôi giày đen đánh bóng loáng, bộ đồng phục vừa giặt khô, và cô gái tóc vàng cúi xuống, cầm chiếc cặp da nâu mới toanh lên. Trông cô cũng tươi tắn và mới nguyên y như buổi sáng vậy – sẵn sàng trước những điều có thể xảy ra ngày hôm nay.

“Mẹ, Bố. Con đi đây!” Cô nói to. Người đàn ông tóc vàng xứ Anh quốc từ ghế tựa liền đứng dậy, đặt tờ báo mới ra xuống và tiến lại gần. Anh kiểm tra cô con gái – đứng trước cửa và thẳng tắp như một người lính – từ đầu đến chân, phủi chút bụi trên vai và sửa lại cà vạt cho cô – người đang tỏ vẻ khá là khó chịu.

“Lịch sự nhé.” Anh chỉ nói vậy. “Con mang đồng hồ chưa?” Cô gái hãnh diện cười và lấy ra từ trong túi chiếc đồng hồ quả quýt mạ vàng.

05 July, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 17

Chương 17 – Hơi ấm

Aiko nhấp thứ nước màu xanh ngọc từng chút từng chút để khỏi bị bỏng.

“Có được không?” Conan hỏi.

“Ngon lắm. Tớ ấm cả trong người rồi này.” Aiko cười, vai khoác một tấm chăn. Conan cười lại.

“Lần đầu tiên đó...”

“Hửm?” Aiko đặt chén trà xanh xuống chiếc bàn cạnh giường.

“Tớ nhớ hồi bọn mình khoảng 7 tuổi gì đấy tớ đã thử pha trà xanh. Vị kinh khủng khiếp.” Aiko nhớ lại kỷ niệm đó và cười khúc khích.

01 July, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 16

WARNING: CÓ NỘI DUNG KHÔNG PHÙ HỢP VỚI NGƯỜI ĐỌC DƯỚI 15 TUỔI.

Chương 16 – Màn đêm đen tối

Aiko gọi cho bác sĩ. Có vẻ như bà cô ổn cả, chỉ là bị sốc nhưng họ giữ bà cô lại bệnh viện qua đêm. Vậy là Aiko còn lại một mình. Tất cả cô có thể làm chỉ là ngồi đó, cứng đờ như một bức tượng và vòng tay ôm gối trong nỗi kinh hãi. Chúng biết cô là ai, chúng đã có ý định trừ khử cô và Bà. Sống sót đến bây giờ quả là một điều may mắn. Aiko kéo chiếc gối Doraemon về phía mình, ôm chặt nó vào ngực và nghiêng người qua lại. Mọi chuyện đã qua rồi, cô tự trấn an mình, nhưng chưa thể qua nổi cơn sốc. Thật khó khăn nhưng cô không có ý định để bị đánh bại. Cần phải tự đứng dậy bằng chính đôi chân mình và tiếp tục làm Kid. Vì Bố và Mẹ. Một hồi sau, điện thoại đổ chuông. Aiko nhấc máy, tay vẫn còn run run.