27 July, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 19

Chương 19 – Apotoxin

Aiko nhìn trân trân mất một giây.

“Sự bất tử?”

“Đúng, là vậy đó. Lý do tôi có mặt ở đó. Ban đầu công việc đó được giao cho bố tôi; nhưng khi ông qua đời, tôi đã thay ông chế tạo nên thứ mà giờ được biết đến với cái tên Apotoxin, thứ cho tác dụng lại hoàn toàn khác so với sự bất tử. Tuy tôi biết đó là một họa tiết quan trọng trên tấm thảm mang tên Tổ chức Áo đen, có thể khẳng định đó không phải mục tiêu duy nhất và thực sự của chúng...” Cách truyền đạt thông tin của Ai như thể một giáo viên ngán ngẩm công việc của mình đến tận cổ và chuẩn bị về hưu, hơn là một người đang kể chuyện đời đầy kịch tính của mình.

“Nó biến cô thành một đứa trẻ phải không ạ? Ý cháu là Apotoxin ấy. Đó là chuyện đã xảy ra với cô và Shinichi-san phải không ạ?” Aiko nói, khá tự hào vì bản thân. Ai tỏ vẻ hơi ngạc nhiên.

“Phải, chính xác như vậy. Mục đích của nó hoàn toàn không phải thế, Vị Đó muốn sống vĩnh hằng. Giờ thì, viên đá Pandora, thứ mà ông và bố của cháu theo đuổi, chẳng phải con đường tắt sao? Ông cháu thật ra đã tìm được Pandora nhưng giấu nó khỏi bọn chúng, điều đã dẫn đến cái chết của ông. Bố cháu cũng theo đuổi nó, với mục tiêu phá hủy và mang nó khỏi tầm ngắm của Vị Đó nhưng đã thất bại và cũng bỏ mạng, và sứ mệnh đó được truyền lại cho cháu. Tôi chỉ mong cháu không bỏ mạng giống như vậy.”

“Nói thật... Cháu cũng rất sợ...” Aiko cúi gằm xuống nền nhà. “Nhưng cháu sẽ liều.”

“Cứ tự nhiên, miễn là liều cho cẩn thận. Chọc ngoáy vào Tổ chức Áo đen giống như bị treo lơ lửng ở mép vực thẳm. Một cái thúc nhỏ bé, và cháu thân mến, cháu buộc phải buông thả những gì mình đang ôm, đang níu giữ. Chúng không cần làm gì nhiều. Chúng biết tất cả, những người và những điều liên quan tới chúng. Không gì có thể giữ bí mật đối với chúng. Chúng sẽ tìm ra người thân của cháu, những nơi họ sống, những việc họ làm... Mọi thứ thậm chí đến màu cây chải răng cháu dùng; chúng sẽ tàn sát họ khi cháu chỉ biết đứng nhìn cho đến khi kẻ cuối cùng tồn lại trên danh sách là cháu.” Aiko nuốt ực. Thật kinh khủng. “Cá nhân tôi thấy cháu khá thú vị, nên tôi là đồng minh của cháu.”

“A, trước giờ cháu chưa có cơ hội cảm ơn cô vì đã cứu sống cháu và Bà, nên...” Aiko cúi đầu trong khi vẫn ngồi. “Cảm ơn cô nhiều lắm.”

“Tôi đã phát ốm cái cảnh người người bỏ mạng... Và tôi cũng không thể chịu nổi cái ý nghĩ gia đình nhà Kudou tan tác... Tôi biết điều đó chắc chắn sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến cậu nhóc Conan.” Tim Aiko lỡ một nhịp vì một lý do kỳ quái nào đó. “Dù cháu có để ý hay không, Ran-san và Kudou-kun quan tâm cháu không ít gì hơn Conan đâu. Vì cháu mồ côi bố mẹ, họ muốn coi cháu nhưng con gái đẻ của mình. Và Conan...” Ai lặng một giây. “Nếu cháu chết, trái tim nó sẽ tan vỡ.”

“Dạ?”

“Cháu không thấy ư? Không khó đến thế đâu cháu, tôi quan sát vẻ mặt nó khi nó kể về cháu, khi hai đứa tạm biệt nhau ở cổng... Và cộng thêm những gì Ran-san và Kudou-kun nói, có thể đưa ra một kết luận chắc chắn...” Máu không biết từ đâu mà đổ dồn lên mặt Aiko khiến mặt cô đỏ chóe và phì lên trên một tràng hơi nước sôi. “Từ góc độ của tôi thì đúng là không nên đưa ra ý kiến gì, nhưng nó muốn có một câu trả lời từ cháu. Nó không thể tự làm được, không giỏi giang gì trong việc thổ lộ tình cảm...” Ai nhấp thêm một ngụm cà phê. “Nó là một cậu bé lịch sự. Chắc là thừa kế từ Mẹ rồi...” Aiko căng thẳng ngồi quay tay.

“Haibara, cái đó hay và tốt thật đấy nhưng...cháu cũng hơi sợ... Nếu cháu thổ lộ, rằng cháu cũng có tình cảm với cậu ấy thì... Sớm muộn gì, chắc chắn cậu ấy cũng biết cháu là Kid...”

“Sao lại như vậy?”

“Tại vì...Cháu đã hôn cậu ấy khi là Kid và cháu cảm thấy...Cháu có một cảm tính, rằng nếu chúng cháu có hôn nhau lần nào nữa, Conan sẽ...nhận ra.” Ai cố nhịn một tiếng khúc khích. Aiko để ý thấy và luốn cuống khoa tay. “N-N-Nó là chiêu đánh lạc hướng! Để cháu có thể thoát khỏi tòa nhà đó!” Ai không tỏ ra bị thuyết phục cho lắm.

“Ừ hừ, vậy hả. Dù gì thì, tôi sẽ giúp cháu trong sứ mệnh tìm kiếm Pandora và phá hủy nó; như tôi đã nói, không chỉ vì phát ốm cái cảnh người chết mà còn vì tôi có vấn đề riêng với một thành viên trong Tổ chức Áo đen...” Ai ném cái nhìn vô định xuống đáy tách cà phê.

Một đứa trẻ tóc vàng ánh đỏ ngồi giữa tấm thảm, xếp những khối hình đầy màu sắc thành những từ vô nghĩa gồm bốn chữ. Cô nghe thấy tiếng quát từ cánh cửa bên kia, tiếng hét và tiếng khóc. Chầm chậm, cô đứng dậy, lon ton qua tấm thảm, đôi chân run run vẫn chưa quen bước đi. Ngó qua cửa, cô nhìn thấy một người đàn ông bị trói vào ghế, máu xộc ra từ những vết thương trên thân thể, một họng súng gí vào trán bởi một người đàn ông khác đứng trước mặt mặc áo khoác da đen. Thêm những tiếng quát, tiếng hét, thế rồi một vũng máu lớn ố xuống sàn, lên tường và bắn lên cả trần nhà. Người đàn ông trên ghế câm lặng.

Đừng nhìn, Shiho!” Hai bàn tay che mắt cô bé, từ từ kéo cô tránh xa khỏi cánh cửa. Một đôi tay run rẩy ôm chầm lấy cô. “Đừng nhìn...” Cô gái khóc.

Chị...” Shiho cất tiếng khe khẽ, nhìn lên chị mình bằng cặp mắt to tròn bối rối. Nước mắt của Akemi nhỏ xuống má cô bé.

Có những việc xấu xa xảy ra ở nơi này... Đừng bao giờ nhìn chúng... Nhắm mắt lại. Chị làm như vậy đấy. Khi việc xấu xa xảy ra, chúng mình có thể cùng nhau nhắm mắt lại... Hứa với chị, Shiho...rằng em sẽ nhắm mắt nhé?” Giọng run run, Akemi siết chặt vòng tay ôm cô em gái.

Em hứa...” Shiho gật đầu.

Đúng là một con bé kỳ lạ...” Vermouth hít một hơi dài. “Một tờ giấy trắng phau, tôi chưa bao giờ thấy nó cười cả. Luôn ngồi trước bàn máy tính...” Bà nhìn qua Shiho qua cửa kính – cô bé hoàn toàn đắm mình trong công việc, gõ bàn phím với tốc độ ánh sáng.

Phải vậy thôi, trẻ con sinh ra trong Tổ chức không có mấy cơ hội được tận hưởng tuổi thơ...” Người đàn ông đứng cạnh bà nói. “Chưa kể ba mẹ nó lên thiên trước khi nó biết họ. Không hơn không kém, nó được con chị nuôi dạy cả.” Vermouth cười khẽ.

Tôi hiểu. Cứ nhìn thằng nhóc học trung học Kurosawa Jin(*) thì biết.”

Nó có lẽ là đứa tơi tả nhất trong số chúng ta...” Kẻ mặc đồ đen nhếch mép. “...Hai đứa nó rồi sẽ thân thiết với nhau như lửa gần rơm vậy.”

Em làm gì ở đây vậy?” Shiho rời mắt khỏi cuốn sách trên bàn và ngước lên. Một cậu bé cao dong dỏng đứng trước mặt cô với bộ đồng phục trường màu đen và mái tóc ánh bạc xõa ngang vai.

...Khoa học...” Cô nói thẳng thừng và lại cúi xuống. Cậu bước qua và gõ gõ lên trang giấy.

Chỗ này em bị sai. Em có cần giúp đỡ không?” Shiho lại ngước lên, tỏ vẻ bối rối. Cậu kéo ghế ngồi cạnh cô , mỉm cười và rút cây bút trong tay cô ra.

Nhìn này, em phải làm như thế này...” Shiho nhìn trân trân vào đôi tay đang chữa những lỗi sai trên trang giấy cho cô. “Giờ em đã hiểu chưa?” Shiho đỏ mặt, không thể rời mắt khỏi mặt cậu.

R...Rồi ạ...”

Haibara-san... Haibara-san!” Aiko hơi cao giọng lên.

Xin lỗi, tôi chỉ mải nghĩ một chút...” Ai đặt tách cà phê xuống. “Về một thành viên trong Tổ chức Áo đen...” Bánh răng đồng hồ trong tâm trí Aiko bắt đầu chạy loạn.

Một thành viên...”

Có thể cháu đã thấy hắn trong chiếc Porsche đêm trước... Tóc dài ánh bạc, khuôn mặt xương gầy...”

Cháu không biết, cháu không nhìn thấy kẻ lái xe. Tại sao cô lại nghĩ về hắn?” Aiko hỏi gạn. Ai thở dài.

Hắn đã làm một việc không thể lượng thứ với tôi...”

...Như lààà...?” Ai cau mặt nhìn cô.

Không phải việc của cháu...” Aiko trở lại ghế ngồi.

Cháu xin lỗi.”

“Vậy, tôi tin là họa sĩ mới vào nghề sẽ lên kế hoạch một bức tranh cho đêm nay, đúng chứ?”

“Khá gần với nghĩa đen đó ạ.” Aiko gật đầu. “Cháu từng đọc trên báo về một bức vẽ chưa bao giờ được nhìn thấy ánh sáng ban ngày, vẽ dưới lòng đất, cất dưới lòng đất nốt. Người họa sĩ đã yêu cầu như vậy, nên họ không thể dời nó ra chỗ khác. Vì vậy họ đã xây dựng một bảo tàng quanh nó.

“À phải, Viên pha lê Nhỏ lệ đúng không? Đánh cắp một bức vẽ có vẻ không giống cháu cho lắm.”

“Thì, cái tên và hoàn cảnh kỳ lạ khiến cháu tin đó chính là thứ đáng để đặt cược ạ.” Aiko cười.

“Chúc may mắn, tôi sẽ gặp cháu ở đó nếu có chuyện cần.”

“Tuyệt, tạm biệt cô!” Đoạn Aiko đứng dậy và ra về. Cô vẫn còn rất nhiều thứ phải làm, lên kế hoạch và gửi thông báo.

Sau hai ngày, thông báo đã đến tay người nhận, và tất cả đã được sắp đặt hoàn hảo. Sáng hôm đó Aiko hào hứng nhảy nhót vào lớp học. Conan và Hakuba đang thảo luận trên tờ báo mới ra. Aiko ngó qua vai họ và cười thầm. Là về cô. Hakuba đưa tay lên cằm và thở dài.

“Viên pha lê Nhỏ lệ ư?” Cô hứ một tiếng. “Thật là lắm chuyện, siêu đạo chích Kid này cần phải tìm một công việc hẳn hoi đi chứ... Nhưng nghĩ lại, đúng là cô ta khiến thám tử bọn mình không phải ngồi không.” Cô nàng tóc vàng quay sang cười với Conan. Aiko phát hiện thấy chút gì đó trong giọng điệu của Hakuba như đang tán tỉnh, một chấm ghen tuông bé tẹo thúc thúc cô từ sau gáy. Theo phản xạ, cô đẩy ghế mình xen vào giữa hai người và ngôi phịch xuống, vặn loa hết cỡ: “Chào buổi sáng, Conan! Hakuba!” Hakuba ném cho Aiko một cái nhìn (hơi hơi) khinh miệt, trong khi Conan chỉ mỉm cười.

“Chào buổi sáng, Aiko!” Conan vui vẻ ngân nga.

“Chào...” Hakuba hứ một cái. “Này, Kuroba?”

“Hửm?”

“Cậu vẫn nhớ câu hỏi của tôi, rằng cậu có cùng Kudou-kun và tôi đến vụ đánh cắp tiếp theo của Kid, sự kiện mà – cậu biết đấy – diễn ra vào khoảng nửa đêm ngày mai không chứ?”

“Ừ.”

“Vậy... Cậu có chấp nhận lời mời đó của tôi không?

“Ý cậu là... Đi cùng với bọn cậu á?” Aiko căng thẳng nhúc nhích người. Aiko Nội tâm cố vẽ ra một cái cớ giả. “Không... Tớ...Ờ... Phải trông con mèo nhà tớ...”

“Nhưng cậu đâu có nuôi mè–” Aiko giơ tay lên “chặn họng” Conan.

“Liệu có phải cậu sợ đi...Vì một lý do kỳ lạ nào đó chăng?” Hakuba cười kiêu hãnh. Aiko căng thẳng liếc mắt sang chỗ khác. “Bố tôi từng nói cây ngay không sợ chết đứng. Vậy, đi cùng Kudou-kun và tôi chứ?”

Khuôn mặt lạnh sẵn sàng, Aiko đáp: “Tất nhiên rồi!” và ngay tức thì hối hận. Những câu từ mơ hồ của Hakuba cứ như cô đã bắt kịp bí mật của Aiko vậy. Nhưng làm thế nào và dựa vào đâu? Sẽ không dễ dàng gì, nhưng Aiko cần phải có mặt đồng thời ở hai chỗ. Đáng tiếc thay, Ba chưa từng dạy cô trò ảo thuật nào như vậy.

(*) Kurosawa Jin là cái tên xuất hiện cạnh tên Miyano Shiho trong cuốn sổ ở vụ án người cá tập 28, được cho là tên thật của Gin. NXB đã không dịch chi tiết này.

4 comments:

  1. Cuối cùng cũng ra chap mới rồi! \m/
    Kurosawa là Gin đúng không ss? Hình như trong fic của ss mangaluva thì họ của Gin cũng là Kurosawa, chẳng lẽ trong DC có nhắc tới ạ? @@
    Nghi chap sau Akai xuất hiện cứu Aiko quá ;))

    ReplyDelete
  2. Kurosawa Jin à, chị phải thêm một cái note vào rồi... Là thế này, em có nhớ vụ án người cá ở tập 27 không? Khi giở sổ sách ra xem, Conan đã thấy tên Miyano Shiho, nhưng NGOÀI RA còn có Kurosawa Jin viết ở cạnh đó (LeSix không dịch chỗ này).

    ReplyDelete
  3. Wow, giờ em mới biết, tks ss nhé ;)
    Ơ mà NXB ko dịch sao ss biết hay thế ạ? =))
    A mà vụ người cá là tập 28 chị nhé ^^"

    ReplyDelete
  4. Chị có biết đâu, đọc xong Pandora thấy lạ nên đi nghiên cứu thôi =))
    Ai dà, nhầm à, thanks Sóc, đã sửa rồi đấy.
    Mà nhé, Akai không xuất hiện đâu. Đoán đi đoán đi đoán đi =))

    ReplyDelete