08 August, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 20

Chương 20 – Đào thoát: Bất khả thi

“Ý cậu nói là cả chỗ này đều nằm dưới lòng đất ư? Whoa!”

Aiko Nội tâm thở dài sườn sượt. Cưa sừng giả nai đến đây là khó chịu lắm rồi đấy. Luôn luôn cô cứ bị dồn đến chân tường, chỉ muốn hét lên “TÔI LÀ KID ĐẤY, QUỶ THA MA BẮT! ĐI MÀ CÒNG TAY TÔI ĐI!” Conan mỉm cười với cô.

“Đúng thế. Nhiều năm trước người họa sĩ sống ở một căn hộ nhỏ tại đây và vẽ nó dưới tầng hầm. Ông ta yêu cầu bức tranh không bao giờ bị dời khỏi chỗ đó, vì nó phải được nhìn ngắm như vậy. Sau khi ông ta qua đời, họ đã cho xây một bảo tàng nghệ thuật trên căn hộ đó để có thể trưng bày nó mà vẫn đặt nó dưới lòng đất. Tớ nghĩ là có hơi bị ám ảnh quá, nhưng nói lại, tớ chẳng bao giờ có thể hiểu được nhân loại...”

“Whoa!” Aiko lặp lại. Chắc chắn Conan đã nhìn thấu qua vai diễn của cô. Nó kịch tính hóa một cách quá đáng. Nhưng ngạc nhiên thay, cậu lại không. Về phần Hakuba thì cô không chắc cho lắm. Ba người bước cạnh nhau trên vỉa hè Beika tố–nửa đêm, ấm áp trong khăn quàng và găng tay, mỗi hơi thở là một làn khói lơ lửng rồi tan vào không trung. Quả là một buổi đêm giá rét.

“Đêm nay sẽ một lượng nhân viên cảnh sát đáng kể tập trung...” Hakuba nói ra suy nghĩ của mình, nhìn lên bầu trời xanh màu biển. “...Nếu Kid có mặt trong đám đông, cô ta sẽ không thể lẻn đi.” Cái cười nham hiểm qua vai khiến Aiko lạnh buốt sống lưng.

“Bố bảo tớ bức vẽ sẽ được bảo vệ bởi kính chống đạn và đội ngũ cảnh vệ được trang bị vũ khí. Có vẻ họ thật sẹ dồn hết nhân lực vào vụ này.”

Hơ, cảm ơn hai người nhiều lắm, làm tớ hơi bị tự tin về vụ đánh cắp lần này đấy, Aiko Nội tâm gào lên.

Hakuba đã không đùa khi đề cập đến “một lượng nhân viên cảnh sát đáng kể”. Aiko chắc chắn những người không ăn mặc như cảnh sát đều đã ngụy trang. Tiền sảnh dài lênh thênh giống như một bản sao hiện đại và nhỏ hơn một chút của Louvre. Bước theo sát phía sau Conan, Aiko đi qua đường hình cung chính. Có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc. Những người thường xuyên gặp, những người có vẻ không quen đến vậy...Và những người quá đỗi là quen.

Conan-kuuun!” Một giọng nói phụ nữ vang lên. Aiko, trong tình trạng khá đại loại như hoảng hồn, cuống cuồng lướt qua căn sảnh để tìm ra chủ nhân của nó; nhưng cho đến lúc cô quay mắt lại nhìn Conan, một người phụ nữ lớn tuổi hơn đã quàng tay quanh cổ và nựng cậu như nựng một đứa bé. Khiến Aiko sốc không chỉ là hành động mà là người đang làm. Chính là vị cảnh sát cô đã gặp khi lần đầu chạm trán Hakuba, người to gan tới mức dám chắn trước mặt Aiko khi cô đang lao về phía mình với vận tốc tới nghìn dặm một giờ. Người phụ nữ khá cao, mái tóc nâu ngắn chải kỹ và ngoại hình hoàn hảo. Aiko đoán cô tầm tầm 30 tuổi. Cô nghịch nghịch nhúm tóc của Conan một cách bông đùa.

Thám tử Conan bé bé xinh xinh của cô dạo này thế nào rồi?” Cô cảnh sát nựng, rõ ràng làm Conan xấu hổ. Cả Aiko và Hakuba đều bó tay, không hiểu tình hình là thế nào.

Giờ thì mình đã có bằng chứng xác minh giả thiết Kudou-kun chuộng phụ nữ lớn tuổi hơn...” Hakuba tự nhủ.

Vì sao cậu nghĩ thế?” Aiko nhướng mày nhìn cô thám tử tóc vàng.

Chỉ là cảm tính.”

Ayumi-neechan...” Conan vùng ra khỏi “vòng tay âu yếm” của Ayumi. “Cháu ổn cả, cảm ơn cô. Nhưng cháu đã đề nghị cô đừng làm cháu ngộp thở giữa công cộng cơ mà...”

Xin lỗi, cô không thể cưỡng được! Gặp lại sau nhé~!” Đoạn cô đứng dậy và rời đi. Conan cuống cuồng thanh minh, Aiko và Hakuba còn chưa kịp mở miệng hỏi một câu nào.

Cô ấy là một người bạn của Bố! Ayumi-neechan đã làm thế từ khi tớ còn bé tí rồi. Tớ đoán là khái niệm trưởng thành có hơi lạ lẫm với cô ấy.” Conan cười trừ. “Khi Bố còn bé, có vẻ như họ từng ở trong một nhóm có tên là Shounen Tantei-dan (Đội Thám tử Thiếu niên), mặc dù tớ không hiểu nó hoạt động như thế nào trong khi họ cách nhau ít nhất là chục tuổi...” Aiko suy luận, rằng Shinichi đã kết thân với Ayumi trong sự cố “nho nhỏ” với Apotoxin. “Dù gì thì, Ayumi-neechan là một cảnh sát khá gây nên hiện tượng, họ gọi cô ấy là “Ayumi Bất diệt”, có thánh mới biết vì sao. Còn nữa, ít nhất là đến nửa dân số là nam giới của lực lượng cảnh sát “đổ” cô ấy...” Conan liếc quanh thật nhanh, sáp lại hai cô gái gần hơn và hạ giọng xuống thành tiếng thì thầm. “Đừng nói với bố tớ... Hoặc bất kì ai... Mặc dù tớ nghĩ ông ấy biết... Nhưng cô ấy yêu Bố cuồng nhiệt... Và tớ nghĩ cô ấy đang truyền tình yêu đó sang tớ...” Aiko rinh rích cười.

Truyền là đúng đó.” Aiko quay sang ngó cô cảnh sát, người hiện đang trò chuyện cùng người đàn ông mập mạp Aiko thấy đã đi cùng cô trong vụ trộm Bảo tàng Đá quý Yotsuba, một người đàn ông cao gầy với một cặp kính bé tí khiến anh trông giống cậu thiếu niên quá khổ hơn là người đàn ông trưởng thành, và Haibara Ai. Aiko cười với Conan và Hakuba.

Sao hai cậu không đi lấy ít đồ uống hoa quả...hay bia...gì đó đi...bây giờ...tớ ra...kia tí...” Cô chỉ tay ra chỗ gần Haibara Ai một cách cứng nhắc. Câu nói của Aiko có hơi đứt đoạn, chủ yếu là vì lý do vừa ứng biến tại chỗ. Lướt qua căn phòng khi chắc chắn Conan và Hakuba không để ý, cô gõ gõ lên vai Ai. Cả nhóm dồn sự chú ý về phía cô.

Buổi tối tốt lành, cô Haibara! Mọi chuyện từ nhỏ đến lớn vẫn ổn chứ ạ?” Aiko nhìn người phụ nữ lớn tuổi hơn và cười nhe răng. Khóe miệng Ai như bị một lực nào đó kéo lên, cô nở một nụ cười Mona Lisa. Hoặc ít nhất Aiko nghĩ đó là nụ cười.

Thật mừng khi gặp cháu, Kuroba-chan. À, tôi đã giới thiệu những người bạn tốt ở đây cho cháu chưa nhỉ?”

Cháu nghĩ là chưa ạ...” Ai quay sang.

Đây là Tsuburaya Mitsuhiko.” Anh “thiếu niên quá khổ” hơi cúi đầu chào, một nụ cười căng thẳng.

Xin chào.”

Kojima Genta.”

Yo!” Người đàn ông mập mạp cười.

Và Yoshida Ayumi.”

Cháu là Aiko phải không?” Ayumi chọc chọc vào trán Aiko. Aiko mỉm cười và gật đầu. “Rất hân hạnh được gặp cháu!”

Ayumi-chan và Genta-kun là nhân viên cảnh sát, Mitsuhiko-kun là giám định viên tư pháp.” Aiko cười và gật đầu lần nữa, đảm bảo mình không hé một lời. Aiko lấy tay ra hiệu cho Haibara lại gần và sáp đến tai người phụ nữ lớn tuổi hơn.

Haibara-san, cháu có thể phải cần cô giúp đỡ tại một thời điểm nào đó. Cô thám tử Anh quốc Hakuba đang giám sát cháu rất cặn kẽ. Lẻn đi có vẻ sẽ khó khăn.”

Tôi sẽ xem có thể làm được gì.” Ai gật đầu. Quay gót, Aiko quay lại với Conan và Hakuba, hai người đã nghe theo lời cô và đang vừa giải khát vừa trò chuyện.

Này Aiko, vừa rồi cậu nói với Haibara-san về chuyện gì?” Conan lịch sự hỏi khi Aiko tiến lại gần.

Chỉ chào thôi.” Aiko nháy mắt. Đột nhiên Aiko nhăn mặt, cảm giác lạnh toát của kim loại áp vào tay cô cùng một tiếng click. Mắt cô lướt xuống cánh tay, một chiếc vòng bạc dày cộp ôm chặt lấy tay cô như một con rắn. Còng tay. Vòng đầu phía bên kia là một Hakuba Shiori với vẻ rất thỏa mãn.

Nà-này! Hakuba, cậu làm trò gì vậy!” Aiko nhìn trân trân, tỏ vẻ khó hiểu. Hakuba chỉ nhếch mép cười và chống cánh tay không bị còng lên hông.

Tôi phải thừa nhận, rằng thực ra tôi có ẩn ý khi mời cậu cùng tôi đến đêm nay.” Hakuba nói với một giọng khá là đều đều, nụ cười từ nửa miệng đã rộng sang khắp cả mặt. Mắt Aiko giãn to phát hoảng.

A ha n-này Hakuba! Đừng hiểu lầm, tớ thích cậu, cậu tuyệt cú mèo nhưng mối quan hệ này đang đi nhanh quá đấy! Tụi mình không cần phải làm ba cái...chuyện đó...ngay tức khắc đâu! Hãy bắt đầu là bạn rồi tính xem nó sẽ tiến triển như thế n–“

Đó không phải điều tôi đang muốn nói, Kuroba.” Mặt Hakuba đỏ lựng nguyên chỉ vì xấu hổ. Conan trông cũng hơi đỏ mặt và tránh ra xa. Aiko cười khì, tặc lưỡi nhìn cô bạn đang tỏ ra bực bội.

Thấy chưa, điều đó vừa chứng tỏ cậu chẳng có tí gen hài hước nào hết!” Hakuba ném cho cô một cái Nhìn. Conan cố nhịn cười. “Nhưng một câu hỏi này, nếu ai đó trong chúng ta cần đi toilet thì sao?” Cái Nhìn của Hakuba mạnh gấp bội.

Tôi còn không có ý định trả lời câu hỏi đó nữa. Bây giờ, tôi sẽ rất biết ơn nếu cậu không ngắt lời, hãy cho phép tôi giải thích ẩn ý của mình.”

Còng tay có cần thiết không?”

Có. Bây giờ. Bố tôi nghi ngờ cậu là siêu đạo chích Kid.”

“Ồ, tại sao?” Aiko giả như không biết.

“Như cậu biết đấy, bố tôi và bố cậu – cầu cho bác ấy an nghỉ – từng là...” Hakuba cố tìm từ cho chuẩn. “...bạn bè thời niên thiếu. Bố luôn nghi ngờ ông ấy là siêu đạo chích Kid. Mặc dù điều đó chưa bao giờ được chứng thực–“

“Tức là cậu còng tay tớ dựa trên cảm tính của ba cậu khi bác ấy tầm tuổi bọn mình?”

“Nói tóm lại. Đúng vậy. Chúng ta sẽ xem giả thuyết này có được chứng thực lúc nửa đêm, khi siêu đạo chích Kid có lịch trình sẽ xuất hiện và đánh cắp Viên pha lê Nhỏ lệ, hay không.”

“Hakuba, cậu không nghĩ là mình hơi vô lí sao?” Conan chen vào.

“Chúng ta là thám tử, không phải vậy sao?” Hakuba cười, một cánh mày nhướng lên. “Tớ là một fan cuồng nhiệt của bố cậu. Nếu tớ nhớ không nhầm, câu nói nổi tiếng của bác ấy là “Sự thật luôn chỉ có một”. Đúng vậy không, Kudou-kun?”

Conan nhìn hai cô bạn đứng cạnh nhau như hai chị em ruột, tỏ ra khó xử.

“Ừ, đúng nhưng mà...”

“Nè, Kudou, Kuroba!” Cả Aiko và Conan đều biết giọng nói đó. Chất giọng miền Osaka mạnh hơn cả gió bão. Hai người quay sang nhìn cậu chàng “cột cháy” trong bộ đồng phục da đen đang cười hì hì với họ.

“Hattori!” Conan cười.

“Yuma!” Cậu chàng lại gần, ngay lập tức quan sát và “quét” Hakuba.

“Thêm một cô bạn gái nữa hả, Kudou?” Cậu chỉ về phía Hakuba, người đang nhìn “khoét lỗ” vào người cậu như thể cậu là người ngoài hành tinh. Conan đỏ mặt, ném cho cậu một cái nhìn viên đạn. “Ông già nhà tớ nói ông già nhà cậu lúc nào cũng rõ đào hoa. Di truyền từ đằng nội sang hả?”

“E hèm... Đây là Hakuba Shiori đến từ London.” Conan lẩm bẩm ra chiều khó xử. Yuma chìa tay ra, nhưng thu về khi thấy Hakuba rúm người lại khinh miệt.

“Rất vui được gặp cậu.” Cậu nhíu mày.

“Hân hạnh.” Hakuba đáp cộc lốc. Chưa gì Aiko và Conan đã cảm thấy khó xử, cứ như một cặp đôi hạnh phúc được mời đến bữa tối cùng một cặp đôi đang cãi vã. Aiko ngước lên nhìn chiếc đồng hồ đại cỡ, kỳ lạ thay, lại được treo trên trần nhà (có khi chỉ để nghệ thuật hóa nơi này thêm một chút, trong khi tất cả những gì Aiko thấy là nguy cơ khá cao về một thảm họa đè người) và cắn môi. 10 phút nữa là nửa đêm.

2 comments:

  1. Bạn dịch hay wa' đi à
    À mìh mún post cái Fic này của bạn sang 1 4rum của Kid dc ko?
    Cám ơn nhé ^^
    (mìh gửi trả lời hơi ngắn vậy có bị xem là spam ko ==''?)
    Mìh post lại trên này phòng hờ trường hợp bạn ko để ý bên Conan.Forum

    ReplyDelete
  2. Mình đã trả lời bên forum rồi nhé, bạn cứ lấy sang, chỉ cần đề tên tác giả và tớ là được ;) Mà bạn lấy bản bên blog này nhé, vì bản blog là bản mình hay cập nhật nhất.

    ReplyDelete