05 July, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 17

Chương 17 – Hơi ấm

Aiko nhấp thứ nước màu xanh ngọc từng chút từng chút để khỏi bị bỏng.

“Có được không?” Conan hỏi.

“Ngon lắm. Tớ ấm cả trong người rồi này.” Aiko cười, vai khoác một tấm chăn. Conan cười lại.

“Lần đầu tiên đó...”

“Hửm?” Aiko đặt chén trà xanh xuống chiếc bàn cạnh giường.

“Tớ nhớ hồi bọn mình khoảng 7 tuổi gì đấy tớ đã thử pha trà xanh. Vị kinh khủng khiếp.” Aiko nhớ lại kỷ niệm đó và cười khúc khích.

“Đấy là vì cậu thả cả gói trà xanh vào nước chứ bộ!” Aiko cười vang. Conan nhấp trà và mỉm cười.

“Mẹ tớ nấu ăn cực đỉnh, nhưng chắc là tớ không được thừa hưởng tài năng đó rồi...” Conan cười khẽ. “Ai cũng bảo tớ giống hệt Bố... Nhưng khi tớ bắt đầu tập tọe biết nói thì ai cũng ngạc nhiên là tớ giống hệt Mẹ... Mọi người bảo ngôn từ của tớ giống của Mẹ y như đúc... Nhưng tớ lại có sở thích của Bố...” Aiko cười khì.

“Tớ thì Ba tất! Mọi người đều nói tớ như là phân thân của Ba cả... Chỉ khác mỗi chỗ là con gái! Có hơi khó chịu à nha...” Cô ực luôn một ngụm trà lớn, cũng may trà đã nguội chứ không lưỡi đã chịu trận.

“Xin lỗi nhé, nhưng điều đó có sai đâu.” Aiko hứ một cái.

“Thế đấy...”

“Xin lỗi, xin lỗi.” Conan bật cười. “Mà tớ cũng không nhớ gì mấy về Kaito-san... Nhưng những gì tớ nhớ được về bác ấy thì cũng giống y chang cậu. Tớ rất phấn khởi mỗi khi cậu sang là bác ấy lại bày trò ảo thuật...”

“Như cái lần Ba rút tờ 1000 yên từ tai cậu ra và đưa cho cậu ấy hả?”

“Trò đó cũ rồi nhưng lần nào cũng khiến tớ thích thú... Hơn nữa tớ được giữ lại tiền mà...” Conan nhìn vào hình ảnh của mình trong chén trà hồi lâu, rồi vươn người ra và đặt nó xuống sàn.

“Này, Aiko...?

“Ừ hứ?”

“Ừm...Tớ thực sự không muốn gạn hỏi nhưng... Chúng...có nghĩa gì với cậu không?

Ai cơ?”

À, chỉ là khi nghe tin một chiếc Porsche định tông cậu trật khỏi đường, Bố và Mẹ bắt đầu thì thầm to nhỏ về chúng.” Aiko kêu thầm trong lòng. Tất nhiên rồi! Ba cô đã giải thích tất cả trong...cái gì đó đại loại như thư tuyệt mệnh. Shinichi và Haibara bị teo nhỏ thành những đứa trẻ...và Tổ chức Áo đen. Gay to rồi. Nếu Shinichi biết cô có dính líu tới Tổ chức, anh sẽ còn khám phá thêm những mảnh ghép của bức tranh nan giải, thứ sớm muộn gì cũng sẽ lật tẩy kẻ giấu mình đằng sau mũ và chiếc kính một mắt...Cô. Aiko uống hết trà trong chén và rót tiếp từ trong ấm.

Ưm...Tớ cũng không chắc lắm... Từ đó hình như tớ chưa nghe bao giờ.” Cô nhấp một ngụm trà, vẻ mặt căng thẳng. Conan gật đầu.

Hừm...Aiko, thứ Hai cậu có đi học không?”

Đương nhiên!” Aiko hơi ngạc nhiên.

Vậy hứa với tớ cậu sẽ không giấu tâm tư gì trong lòng nữa nhé? Nếu cậu muốn khóc, cứ khóc. Tớ luôn ở đây. Nếu không tớ lo sớm muộn gì nụ cười trên mặt cậu cũng sẽ tan biến...Và tớ sẽ không chịu nổi điều đó đâu.”

Conan...” Aiko cảm thấy hơi ấm như lan tỏa trong cả người. Đột nhiên, cậu sáp lại gần cô. Tiến đến gần hơn, gần hơn. Aiko bắt đầu luống cuống. “Nà-Này!” Cô lúng búng trong miệng, nhưng cậu vẫn tiếp tục sáp lại gần. Aiko nhắm tịt mắt lại, chờ đợi. Ngạc nhiên thay, Conan chỉ đặt một bàn tay lên đầu cô và chúi đầu vào tóc cô ngửi thử. Cậu giật lại.

Lần cuối cùng cậu đi tắm là khi nào thế?” Aiko hơi xấu hổ, đỏ mặt và lấy tay che tóc theo phản xạ.

Này này!” Aiko lắp bắp.

Nói thật nhé, cậu bốc mùi đấy.”

Hơ, cảm ơn...” Aiko khoanh tay. Rồi đột nhiên cô trợn mắt. “A HA!” Conan nhảy dựng lên.

Sao cơ? Sao cơ?”

Cậu đúng là đồ biến thái! Tớ biết ngay mà! Cậu được lắm, Conan ạ, nhưng tớ biết tỏng âm mưu của cậu rồi, cậu định làm tớ nghĩ mình bốc mùi rồi đi tắm để cậu ngó trộm phải không?” Bộ mặt bạn Conan ngay tức khắc bị hô biến thành củ cải đỏ.

CÁI GÌ! KHÔNG! Tớ không có sở thích đi nhìn trộm con gái, nhất là cậu!” Aiko nhướng mày.

Thế tại sao lại nhất là tớ?”

Vì cậu là cô bạn thân nhất và lâu năm nhất của tớ!”

Đáng ghéééét! Tớ không đủ xinh để cậu nhìn hay sao...?” Aiko vùi mũi vào tấm chăn quàng quanh vai, ngước nhìn Conan với cặp mắt to tròn lóng la lóng lánh ><.

A-A-Aiko, tớ không có ý–!” Conan cuống quýt vung tay loạn xị. Bộ mặt (đểu!) của Aiko bắt đầu méo mó dần. Cô khụt khịt mũi rồi phá lên cười, một ngón tay khua khua chỉ vào mặt cậu bạn.

Xin lỗi nhé Conan!” Cô cười khach khách. “Cậu ấy á, đùa vui không thể cưỡng được!” Conan ném cho cô một cái Nhìn, mặt đỏ bừng bừng, miệng lẩm bẩm ra chiều bực bội. Aiko nhảy tót xuống giường và cười.

Tớ tin là cậu không nhìn trộm mà.” Aiko khúc khích, nhảy chân sáo xuống hành lang. Conan ngồi lặng mất một phút. Được rồi, thế này có hơi khó xử. Tắc tịt trong căn phòng ngủ của cô nàng mình yêu...một mình. Cậu đứng dậy và lướt qua chồng manga “khét tiếng” – Aiko đã quyết định tốt hơn hết là dẹp chúng vào góc phòng – và lấy một quyển trên đầu. Yaiba. Conan ngạc nhiên. Cậu chưa nhìn thấy loạt truyện này một lần nào khác từ hồi bé. Aiko lúc nào cũng “oanh tạc” tai bất kỳ bậc phụ huynh tại trận bằng bài hát mở đầu khi hai người xem cùng nhau, dù họ có bực mình thế nào đi chăng nữa.

Yuuki ga areba dekiru hazu, Yume to iu na to tatakau nuite, Yuuki ga areba wakaru hazu, Ai o shinjiru koto o!”(*) Aiko nửa hát, nửa lúng búng trong miệng trong khi xả tóc. Cô ngâm mình vào bể nước nóng cho đến khi chỉ còn mỗi đầu thò ra trên mặt nước. Mãi mới được xả hơi, thật là thoải mãi biết mấy. Gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra làm cô không có thời gian. Quá nhiều điều phải nghĩ...Tổ chức, giấu kín thân phận thật của Kid, Koizumi Akai, người thuộc dạng “thế lực siêu nhiên” hoặc đại loại thế (đầu cô cứ rối ong ong khi nghĩ đến), cô nàng mặc trang phục giống Sherlock bị cuồng các con số chính xác, Haibara Ai và mối quan hệ với Tổ chức Áo đen... Cô ước gì Haibara Ai có thể tiết lộ cho cô những thông tin hữu ích, thay vì bảo cô đang gặp nguy hiểm. Tuy vậy cô cũng rất biết ơn, vì nếu không có Haibara thì giờ cô đã chẳng được ngâm mình trong bể nước nóng thế này. Đêm nay, lại một lần nữa cô phân vân có nên từ bỏ làm siêu đạo chích Kid, nhưng cô không thể cứ gặp khó khăn là chạy biến. Làm như vậy khác nào khạc nhổ lên nấm mồ của ba mẹ cô. Aiko chắc chắn ba cô cũng đã đối mặt với Tử thần nhiều lần. Không. Cô không có ý định chạy trốn. Cô sẽ tiếp tục, dù có phải đối mặt với cái chết cho tới khi Tổ chức sụp đổ. Cô tự hỏi mục tiêu của chúng chính xác là gì. Viên đá Pandora quả thật không đáng phải đổ máu nhiều đến vậy... Nhưng biết đâu đấy, luôn có những kẻ máu mặt sẵn sàng làm tất cả để có được thứ mình muốn. Aiko cúi người về phía trước và nhấc nắp bể ra, để nước rút dần trong khi mình trèo ra ngoài lau khô người.

Khi Aiko quay lại, Conan có vẻ đã say mê đọc Yaiba không còn biết trời đất gì nữa. Cô cười khúc khích trước cảnh một người suốt ngày vùi đầu vào đống tiểu thuyết trinh thám toàn chữ là chữ lại đang đọc truyện tranh thiếu nhi. Cậu ngước lên nhìn Aiko, cô bạn hiện đang diện một chiếc áo cộc tay thùng thình và quần đùi, khăn tắm quàng trên cổ. Conan cười.

Tốt hơn nhiều đấy. Tớ không ngửi thấy gì từ đây nữa.” Aiko kéo tuột chiếc khăn ướt trên cổ xuống và ném về phía Conan, trong khi cậu chỉ thấy buồn cười và “nhẹ nhàng” ném lại trúng trán Aiko.

À, Aiko, bận tâm mấy chuyện xảy ra quá nên tớ quên không hỏi, nhưng cậu có biết gì về học sinh mới không?”

Học sinh mới? Không, sao tớ biết được?”

Bố bảo tớ. Tớ nghĩ cậu biết bạn ấy đấy.” Aiko nghiêng đầu. Kỳ lạ nhỉ. Cô cứ nghĩ mình phải biết nếu có học sinh mới chuyển đến trường mình chứ.

Tớ không nghĩ được ra đó là ai đâu...” Aiko lúng túng.

À, thì cậu ấy là con gái của một Chánh thanh tra Cảnh sát bên Anh tên là...Saguru gì đó...tớ quên rồi. Bác ấy học cùng lớp với Kaito-san và Aoko-san đấy. Bố với bác ấy cũng là bạn tốt... Này, cũng khá muộn rồi đấy. Cậu muốn đi ngủ chưa?” Aiko gật đầu và ngáp, luồn tay qua mớ tóc còn ướt nước.

Hừm, tớ rất mong gặp được cô con gái của Saguru-keibu đấy...” Aiko lẩm bẩm, tỏ vẻ mệt mỏi. “...Cậu định ngủ ở đâu?” Conan chớp chớp mắt.

Chắc là trên ghế sofa...” Đột nhiên Aiko thấy bụng mình quặn lại. Conan ngồi dậy và cười.

Chúc ngủ ngon.” Aiko không diễn tả nổi cảm giác đè nặng trong lồng ngực. Cô đang...sợ hãi. Cô không muốn ở lại một mình...Nhưng tại sao? Ở một mình trước giờ đâu có phiền hà gì. Thậm chí cô còn thích như thế. Conan đang dần tiến ra cửa. Aiko lao ra, nắm lấy tay áo cậu. Cậu quay lại nhìn.

Đừng đi!” Aiko rên lên. Cô không biết nửa nào của mình đã ra lệnh vậy. Không phải Kuroba Aiko, cũng không phải Kid. Chỉ là cái gì đó đã khiến cô kêu lên. Conan hơi đỏ mặt. “Ở lại với tớ... Làm ơn đấy...”

Vậy cậu bảo tớ ngủ đâu...?”

Trên giường...Với tớ...” Hồi lâu, Conan nhìn nhưng mắt không tập trung, con ngươi hơi đảo. Cậu phải tự véo mình để chắc chắn đây không phải một giấc mơ. Aiko nắm chặt tay áo cậu và giật nhẹ. Nuốt ực một tiếng, Conan căng thẳng ngồi lại xuống nệm giường. Cậu không thể rời đi khi cô ở trong tình trạng này. Thế rồi Aiko đã làm một việc chính bản thân không tự ra lệnh. Cô chúi người về phía trước, lao thẳng vào vòng tay Conan và vùi đầu vào ngực cậu. Ngỡ ngàng trước hành động của chính mình, ý nghĩ đầu tiên của cô là giật ra, nhưng rồi cô thực sự cảm thấy an toàn hơn, thực sự cảm thấy bớt sợ hãi hơn, và cô lại vùi đầu vào sâu hơn nữa. Conan phát ra một tiếng “Ích!” khe khẽ và giơ tay ra càng xa càng tốt. Ai đó thù oán gì cậu hay sao mà cứ cố tình thử thách khả năng kiềm chế bản thân của cậu – thứ may mắn thay, được rèn từ thép. Cậu e dè vòng tay qua người cô. Aiko giật nhẹ người Conan, kéo cậu nằm xuống nệm và kéo chăn đắp cho cả hai. Rúc vào người Conan như một con thú nhồi bông, Aiko từ từ và lặng lẽ chìm vào giấc ngủ. Nhìn vẻ mặt say sưa của cô, Conan mỉm cười, thận trọng với qua người cô tắt đèn ngủ; và rồi bản thân cậu cũng dần dần thiếp đi.

(*) Trích bài hát mở đầu của loạt anime Yaiba, Yuuki ga Areba (Nếu có dũng khí) bởi nhóm nhạc Kabuki Rocks.

4 comments:

  1. Oa, phục chị quá chị Liz ạ ^^. Gặp em là drop ngay từ chap t2 rồi XDDD.
    Mà sao cái khúc cuối em lại tưởng tượng... *đầu óc đen tối* =))

    ReplyDelete
  2. Phong cách của tác giả cả em ạ =)) Nếu em có hứng thú đọc một manga (không phải doujinshi nhé) có Sherlock Holmes của bạn ấy thì vào link Mayonaka Densha trong blog chị ấy. Tiếng Anh, chịu khó :D

    Có gì hơi bị hot thì phải warn chứ... Xem nào, từ vụ của Haibara sẽ còn, ặc, 3 cái cần phải 15+... *vỡ đầu* (bật mí: đằng này chưa đọc một tiểu thuyết tình yêu nào, shimatta _ ___|||)

    ReplyDelete
  3. 15+ thì 15 đọc đc đúng ko chị XDDD
    À mà chị cho em xin link blog chả tác giả với. Em vào link FFN rồi mà chỉ thấy đc mỗi link devienart của chỉ thôi _ __"
    (Em cũng chưa từng đọc tiểu thuyến tình yêu nào nè chị =)) )

    ReplyDelete
  4. Chị định com xong up link lên nhưng quên đấy, up rồi kìa *chỉ chỉ sang bên trái* Chị để rate thế nhưng biết đâu đấy, Internet làm sao biết được mình mấy tuổi =)) Chị chưa đủ 16 tuổi cơ mà =)) Thế mà bên đấy để rate T (trẻ con sớm bị đen tối hóa à nha)

    ReplyDelete