21 March, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 2

Chương 2 – Sự thật khó lòng suy chuyển

“...B...Ba?” Giọng run run, Aiko tiến lại gần chiếc máy tính và ngồi xuống ghế. Không cần nghĩ ngợi, cô lướt tay trên bàn phím gõ một tin nhắn, tim đập thình thịch và hơi thở nhanh. Có lẽ nào ba mẹ cô còn sống?

-Ba còn sống chứ? Aiko gõ, nín thở. Chờ đợi và chờ đợi. Rồi nó cũng hiện ra.

-Không.

Mọi hy vọng trong Aiko đều tan biến...Nhưng mà...Nếu anh không còn sống thì ai đang nói chuyện với cô? Aiko gõ tiếp.

-Thế còn Mẹ?

-Không.

Aiko thở nặng nhọc, gạt đi giọt lệ ở khóe mắt. Tự nhiên cô thấy mình thật đa cảm. Rồi một câu hỏi chợt nảy ra trong đầu.

-Có phải Mẹ đã tự tử không?

-Không.

-Con đang ở đâu vậy? Cô gõ. Câu trả lời mất một hồi mới hiện lên.

-Bí mật gia đình nhà Kuroba.

Aiko khựng lại, ngón tay do dự trên bàn phím. Lần này Kaito chen lượt cô.

-Con có muốn nghe kể một câu chuyện không?

Aiko nhướng mày. Nói chuyện với đứa con gái mồ côi của mình qua một phần mềm rõ ràng là đã lập trình từ trước, đây đâu phải là một câu hỏi bình thường? Điều đó có nghĩa là Kaito hẳn đã biết mình sẽ chết.

-Có ạ.

Cô chờ.

-Con đã ngồi xuống chưa?

-Rồi ạ.

-Tốt.

Chiếc máy tính ngưng bặt một giây, rồi bắt đầu kêu rè rè như đang xử lý thông tin. Và từng con chữ bắt đầu xuất hiện trên màn hình. Thật chậm rãi.

-Đầu tiên, ba muốn làm rõ cho con một chuyện. Mẹ con không tự tử, nên đừng nghĩ là Mẹ đã bỏ rơi con. Mẹ không hề đâu. Aoko yêu con hơn bất cứ ai trên thế giới này, cả ba cũng vậy. Cái đêm ba không về nhà, mẹ con đã bị những kẻ mạo danh cảnh sát bắn hại ngay sau lúc con về giường. Ba cũng bị chính bọn chúng bắn chết chỉ vài giờ trước đó. Ba đã đi theo vết xe đổ của ông con, Kuroba Toichi – chết bởi tay Tổ chức Áo đen, bởi một kẻ tên Snake. Snake vốn không phải là một thành viên chính thức, hắn chỉ là một tay sát thủ thường được chúng mượn tay. Câu chuyện của bạn con, Conan, cũng có dính dáng đến tổ chức đó.

Aiko bối rối. Conan thì liên quan gì đến tất cả những điều này?

-Nếu con hỏi Ran hay Shinichi về Edogawa Conan, họ sẽ không nói gì với con đâu. Nhưng ba sẽ nói. Hàng mấy năm về trước, khi Ran, Shinichi và ba cũng tầm tuổi con bây giờ, Shinichi chỉ sau một đêm đi chơi ở công viên với Ran đã bặt tăm tích. Vài tiếng đồng hồ sau, người ta đã tìm thấy một đứa trẻ bất tỉnh bị thương ở đầu, lại mặc quần áo quá cỡ so với cơ thể mình. Đứa trẻ ấy, không ai khác, chính là Shinichi.

Aiko chỉ muốn kêu lên: “Whoa, whoa! Từ từ đã!” Nhưng cô không thể – anh không thể nghe thấy cô. Thay vào đó cô gõ.

-Bố nghĩ con sẽ tin nó ư?

-Đó là sự thật.

Aiko đành cam lòng và tiếp tục đọc nốt phần tiếp theo của câu chuyện.

-Shinichi đã chứng kiến một vụ làm ăn bất hợp pháp giữa giám đốc một công ty nào đó với một thành viên Tổ chức và bị bắt quả tang. Một tên rình ở đằng sau đã đánh cậu ngất và ép cậu uống một thứ thuốc chưa thử nghiệm tên Apotoxin-4869 – thứ đã khiến cậu teo nhỏ thành một đứa trẻ. Để đảm bảo an toàn cho bản thân và cả những người xung quanh, cậu đã che giấu thân phận mình, đeo chiếc mặt nạ mang tên Edogawa Conan và đến sống với Ran – tất nhiên là cô không hề hay biết tí gì. Số người biết thân phận thật của cậu chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Một là ba. Những người khác có bố mẹ cậu, một cậu bạn ở Osaka, vị Tiến sĩ bên hàng xóm và một cô gái chung cảnh ngộ, Haibara Ai.

Chờ đã, Aiko biết cái tên này. Cô ấy là hàng xóm của Conan, sống ở ngôi nhà hình thù kỳ lạ đó.

-Bản thân Shinichi vẫn đang dốc lòng truy tìm Tổ chức Áo đen. Aiko, điều ba muốn nhờ con có lẽ sẽ là quá lớn, vậy hay chuẩn bị tinh thần đi.

Aiko nghe theo và hít một hơi thật sâu.

-Trả thù cho ba.

Aiko chớp chớp mắt. Dòng chữ vẫn hiện rõ mồn một trên đó. Không, kiểm tra lại lần nữa. Ba không nghiêm túc đấy chứ.

-Trả thù cho ba và mẹ con. Lý do chúng ta chết là vì viên đá Pandora. Tìm lấy và phá hủy nó, nhưng đừng để chúng sát hại con trước. May mắn là, Tổ chức Áo đen không hề biết Kuroba Kaito có một đứa con. Chúng muốn có viên đá vì dưới ánh trăng tròn, nó đem lại sự bất tử. Tìm lấy và hủy nó đi trước khi chúng nhón tay vào. Nhưng con sẽ cần trang phục thích hợp.

Lời nói khó hiểu của người ba quá cố cứ lướt qua lướt lại tâm trí mà cô vẫn chẳng thể hiểu nổi. Trang phục thích hợp?

-Tìm trong cái tủ cạnh cửa.

-Tại sao ạ? Cô gõ đáp.

-Cứ tìm đi.

Nghĩ nó chỉ là một bức thư trăng trối ghi sẵn thôi thì phải nói nó thông minh thật đấy. Nhưng ba thuộc tính cách cô như lòng bàn tay. Anh biết chắc cô sẽ hỏi mình những gì. Nhưng làm sao nó biết được anh và Aoko bị giết hại? Aiko lưỡng lự rời khỏi ghế, mắt vẫn dán chặt vào màn hình nhỡ Kaito có nói điều gì quan trọng, nhưng nó vẫn trắng nguyên. Cái tủ đặt giữa góc tối om om, sừng sững trước mặt cô như một chiếc bia mộ quá khổ. Aiko không thể tưởng tượng ra mình sẽ tìm thấy gì trong đó. Tử thi? Con đường bí mật tới Narnia(2)? Thậm chí là Conan nhảy xổ ra và hét lên “Ngạc nhiên chưa!”, rồi nói với cô rằng cậu đã ngồi trong đó từ nãy với chiếc laptop, trêu đùa cô một cách quá trớn. Mặc dù như thế thì chẳng giống tính Conan cho lắm. Tay run lẩy bẩy, Aiko nắm lấy tay cầm và kéo. Cô kinh hãi kêu lên khi có gì đó trắng toát trùm lên đầu mình. Aiko quay mấy vòng cuống cuồng cho đến khi nhận ra nó chỉ là một tấm vải trắng, hay đại loại thế. Kéo nó xuống, Aiko xem xét kỹ càng.

“Không...thể nào...” Nắm lấy tấm vải, Aiko vụt đến chỗ cái máy tính, ngón tay tuyệt vọng nhấn lên bàn phím.

-Ba là siêu đạo chích Kid ư?

Cô nín thở. Chỉ một tích tắc chờ đợi thôi cũng là vô tận.

-Đúng.

Aiko như ngưng hoạt động hồi lâu, người cứng đờ ra, bất động hệt như một bức tượng. Ba cô, Kuroba Kaito, là siêu đạo chích Kid. Điều đó đã giải thích cho tất cả. Ba đã dành cả đời mình dạy dỗ cô chỉ vì cái ngày này, cái ngày cô nhận lấy mũ và áo choàng từ mình. Cô gần như chưa bao giờ hỏi Aoko ba mình làm gì mỗi khi anh đi vắng. Những lần hiếm hoi cô hỏi, Aoko luôn lảng sang một chủ đề khác. Aiko lắc đầu quầy quậy. Điều này không là thực đấy chứ? Cô là con gái của một trong những tội phạm bí ẩn và khó bắt nhất mà thế giới từng được biết đến. Siêu đạo chích Kid. Tội phạm quốc tế mã số 1412.

-Dòng máu của ba chảy trong con, Aiko. Con là một cô bé tài năng, thông minh có khuôn mặt lạnh hoàn hảo. Hãy nhớ rằng ba mẹ yêu con nhiều nhiều và sẽ luôn dõi theo con. Mạnh mẽ lên, Aiko.

Màn hình mờ dần.

“Chờ đã! BA! KHÔNG! ĐỪNG BỎ CON!” Aiko gần như bò toài ra trước bàn phím, nhưng đã quá muộn – màn hình đã tối đen. Nước mắt trào xuống má. Cô đứng đó, đau buồn và cô đơn một mình. Một cô gái, một mũ, một áo choàng, và một màn hình trống trơn. Cô sụt sịt.

“Ba...”

(1) Snake: Kẻ được cho là đã giết Kuroba Toichi, bố của Kaito. Xin xem lại Magic Kaito.
(2) Narnia: Tên đầy đủ là The Chronicles of Narnia (Biên niên sử Narnia) – một series gồm bảy cuốn truyện được chuyển thể thành phim của nhà văn C.S.Lewis. Bộ phim đầu tiên, The Chronicles of Narnia: The Lion, the Witch and the Wardrobe (Biên niên sử Narnia: Sư tử, Phù thủy và chiếc Tủ áo), có đề cập tới lối đi bí mật tới Narnia qua chiếc tủ áo của vị giáo sư.

No comments:

Post a Comment