11 March, 2011

Defenestration

Original Work: Defenestration
Author: Feilyn
Genre: Romance/Humor
Rated: T
Summary: Defenestration – nghệ thuật ném người ra ngoài cửa sổ.
Disclaimer: Bản quyền nhân vật thuộc về Kishimoto Masashi-sensei. Ý tưởng truyện thuộc về tác giả fic như đã nêu trên. Dịch giả chỉ sở hữu bản dịch.


Định nghĩa: Defenestration – nghệ thuật ném người ra ngoài cửa sổ

xXx

Namikaze Minato chỉ biết thở dài nhìn cô nàng ANBU mặt nạ cáo đang phủi phủi tay. “Có thực sự cần thiết phải làm như thế không, Kushina?”

Ồ, em xin lỗi. Bộ anh muốn em xin phép tên sát thủ đó trước khi ném hắn ra ngoài cửa sổ à? Rất tiếc, nhiệm vụ lần này của chúng ta không phải để giữ hòa hiếu hay gì hết.” Cô kéo mái tóc tết đuôi sam của mình qua vai, rủa thầm. “Hắn ói lên đó! Tên khốn!”

Nếu em không muốn tóc mình bị nôn lên, đừng có dùng nó để thít cổ người khác.”

Được thôi, thế anh bảo em dùng cái gì để thít cổ người khác, hửm? Lố chưa, hắn ho ra máu này. Minato, anh xem lại khả năng ngắm của mình đi. Nếu anh nhắm trúng tim hắn, em đâu phải chịu hậu quả thế này.”

Nếu em đã dùng một thứ vũ khí khác tóc của em–”

Ô hay, bộ em giống ai đó toàn ném ba cái kunai dị dạng lắm hả? Không. Thế nên đừng có chỉ trích vũ khí em dùng.”

Kushina, gọi tóc mình là vũ khí thì quả là vô lý.”

Ha, nói dối! Anh bảo em dùng một thứ vũ khí khác tóc của em, ám chỉ rằng tóc em cũng là vũ khí, có nghĩa là anh cũng đồng ý còn gì! Hơn nữa, vũ khí dùng để giết người, mà em lại giết tên ám sát khốn kiếp đó bằng tóc mình. Suy ra, nó là vũ khí. Và em đã cho một tên khốn đi chầu trời chỉ dùng tóc mình, ngầu chưa!”

Chẳng phải cô cũng vừa bù lu bù loa về chuyện hắn ho máu lên tóc hay sao,” một giọng nói phát ra từ phía cửa sổ.

Kaka-baka!” cô kêu lên, buông tóc mình ra. “Nhóc lấy được thi thể chưa hả?”

Coi hắn đang vắt trên lưng em đây thì câu trả lời rõ ràng là có còn gì nữa,” cậu thiếu niên ANBU đáp qua mặt nạ. “Và đừng gọi em như thế. Nó là Sói.”

Ôi làm ơn đi. Cứ làm như không ai nhận ra màu tóc của nhóc ấy; hơn nữa, vụ này khó mà giữ bí mật được vì Orochimaru đang chui ở trong tủ kìa. Nhóc làm gì mà lâu thế?”

Hơ, nếu cô đã không ném cái xác ra ngoài cửa sổ thì chẳng ai sẽ phải đợi cả.”

N-này,” Minato cười trừ, giơ hai tay lên ngăn cản. Một khi Kushina và Kakashi “lên cơn” thì họ thực sự “lên cơn” thật. Nếu mà không cẩn thận ấy mà, có khi Minato lại thành kẻ bị ném ra ngoài cửa sổ mất. “Cứ kiểm tra lại thi thể của hắn đã, được chứ?”

Hai cái mặt nạ quay về phía anh, và Minato biết kèm theo đó là bốn con mắt hình viên đạn nữa.

Anh lại thở dài. Hôm nay sẽ là một ngày dài lê thê đây.

xXx

Kushina huơ huơ đũa trong không khí như để nhấn mạnh lời nói của mình. “Hừm, tóm lại là hắn hoàn toàn tin vào vai cô nàng chân yếu tay mềm của em – ý em là, làm gì có kunoichi nào để tóc dài như em đâu – thế là hắn muốn vui vẻ tí chút. Em đóng vai một con ngốc loạn trí trong khi hắn định giở trò đồi bại – biết thế nào không, “trình còi” vẫn còn là nói nhẹ! Thật tình, bất cứ tên nào bài bản thì cũng phải đè tay nạn nhân xuống chứ. Dù gì thì, em vẫn để hắn ép mình xuống đất thế rồi nắm lấy đầu hắn và crắc, thế là hắn lên thiên.” Cô cười đanh gọn, lại tiếp tục húp ramen.

Minato nhìn và nhìn, đũa anh đang đưa lên miệng chợt khựng lại. Chậm rãi, anh hạ chúng xuống bát và khoanh tay. “Em không sợ bất cứ thứ gì hay sao? Đấy là một ninja cấp A đó.”

Em cũng cấp A mà. Thậm chí là cấp S.”

Em không phải cấp S.”

Cô cười khoái chí. “Ừ hứ, cứ cho là thế đi, nhưng anh sẽ làm gì nếu em bị bắt cóc hay đại loại như thế?”

Không có chuyện đó đâu. Anh ở đây này.” anh trả lời mà chẳng cần suy nghĩ. Mặc dù đúng anh nên cân nhắc lại thật.

Một đôi đũa chỉ thẳng vào mặt Minato rồi thò vào chính bát anh. “Thấy chưa? Đấy là lý do vì sao em là ninja cấp S đó.”

Tên sát thủ thứ ba nhảy từ cửa sổ vào; thậm chí không thèm nhìn, Kushina thọc luôn một cái đũa vào mắt hắn. Với một tiếng hét, hắn ngã nhào ra ngoài song cửa. Cô cười toe toét.

Suýt thì quên cái này. Đưa đũa anh đây. Cả ramen của anh nữa.”

xXx

Nhiệm vụ lần đó đương nhiên là một chiến công giòn giã. Ba shinobi tài năng của làng Lá cơ mà, không thành công mới là chuyện lạ; và khi họ trở về, bữa tiệc liên hoan đã nổ ra. Ba vị ninja thắng trận của chúng ta thế là say bí tỉ – nói đúng hơn, Kushina say bí tỉ, Kakashi cố gắng say bí tỉ nhưng bị Minato ngăn cản, và Minato đã đủ mãn nguyện với việc ngắm Kushina đang say bí tỉ và không cho Kakashi bắt chước. Nói chung, bữa tiệc khá là tốt đẹp, ngoại trừ việc Kushina suýt nữa thì ngã ra ngoài cửa sổ. Minato nửa muốn lên cơn đau tim, đang định dịch chuyển tức thời sang phía bên kia phòng để bắt lấy cô thì cậu nhóc Kakashi – vẫn đang hậm hực vì mình còn tỉnh táo – đã túm lấy đuôi tóc cô và giật lại. Thay vì cảm ơn cậu vì đã cứu mình, cô nàng Kushina bí tỉ lại mắng cho bức tường một trận vì việc Kakashi cứu “mĩ nhân” chả có tinh tế gì cả, và rằng một người đàn ông đích thực ít nhất cũng phải ôm lấy người cô, chưa nói đến bế lên.

Chẳng phải nói nhiều, Minato lôi cô về, cực kỳ nhanh chóng.

xXx

Em đang làm gì thế?” Minato hỏi, nhìn Kushina đi lòng vòng trên đầu mình. Đầu ở trên núi Hokage ấy, không phải cái đầu thật!

Hờ.” Cô khoe anh một nụ cười tươi tắn hết cỡ cùng đôi mắt long lanh. “Em là nữ hoàng ngụ trong lâu-đààài còn anh là tên nhơ bẩn vô-lạạại~!”

Anh cấp cao hơn em,” anh nói.

Ừ hứ, nhưng em đang đứng trên mặt anh,” cô phản bác lại, lôi từ trong túi ra một hộp sơn xịt.

Tim Minato rơi đánh toẹt xuống đất. “Em làm cái gì vậy!?”

Anh không nên hỏi. Thực sự là anh không muốn biết câu trả lời.

Trang điểm cho anh,” cô lơ đãng đáp, thè lưỡi và bắt đầu phun một đường đen xì lên cánh mày khắc trên đá. “Còn nữa, em biết là anh không to gan đến mức xuống đây bắt em, khiến em mất tập trung và ngã rồi chết một cách lãng xẹt, thế nên em nghĩ bây giờ là thời điểm thích hợp để nói rằng, hôm nay em đã lỡ tay ném ông già ra ngoài cửa sổ.”

Thế mà trước giờ Minato cứ tưởng mình đã nhờn ngạc nhiên bởi Kushina rồi đấy. “Em làm gì cơ?”

Này, đó chỉ là lỡ tay thôi mà!” cô kêu lên biện minh. Đã hoàn thành cặp mắt đỏ đen lòe loẹt, cô tụt xuống mũi để tô môi anh đỏ chóe. “Em đâu có cố tình ném Jiraiya vào người ổng đâu!”

Minato véo véo sống mũi mình – cái mũi thật. “Em ném Jiraiya-sensei vào người Sarutobi-sama.”

Không đúng,” cô ung dung đáp, chăm chút lại cái đốm to đùng ở môi trên của anh. “Em ném Jiraiya ra ngoài cửa sổ. Sarutobi đứng ngay đấy thôi.”

Tại sao em lại ném thầy ra ngoài cửa sổ?”

Cô ngừng công trình của mình lại, chớp chớp mắt nhìn anh khó hiểu. “Bộ em cần có lý do à?”

xXx

Minato...” Kushina nghiêng đầu về một bên. “Anh nghĩ thế nào về một gia đình?”

Minato quay lại nhìn cô từ chỗ ngồi trên bậu cửa sổ. Anh đang ngắm cảnh hoàng hôn ở làng mình, mặc dù anh phải nói nó chẳng là gì so với Kushina đứng dưới ánh mặt trời lặn.

Anh nói ra ngoài miệng, thế là bị Kushina choảng vào đầu. “Sến chảy nước,” cô kết tội anh. “Đừng có tỏ ra dồ-man-tích nữa và trả lời đi.”

Minato xoa xoa đầu. “Một gia đình? Ý em là gì?”

Cô nàng đảo mắt. “Anh có phải là thiên tài không đấy hả? Là con cái, Minato.”

Anh cau mày. “Sao tự nhiên lại nói chuyện này?”

Ôi trời đất quỷ thần ơi, cứ trả lời câu hỏi đi.”

Anh chụp lấy bím tóc đuôi sam và kéo cô về phía mình. Cô càu nhàu, nhưng vẫn để cho anh vòng tay ôm lấy cô. “Anh nghĩ thế nào về một gia đình? Nhất là trẻ con á?”

Em phải dần anh nhừ tử mất.”

Anh cười khì. “Anh luôn muốn có một gia đình, Kushina. Em cũng biết mà.”

Hừm. Khi nào?”

Khi nào ư?” anh đắn đo một hồi. “Sớm thôi. Không cần vội vã, bất cứ khi nào em sẵn sàng. Nhưng sớm thôi.”

Cô hôn lên mũi và lướt ra khỏi vòng tay anh. “Chín tháng thì anh thấy thế nào? Hơn kém một hai tuần gì đấy.”

Nó có vẻ–” Anh khựng lại, mắt to tròn. “Cái gì? Em – em đã–”

Có mang hả?” Cô cười nham hiểm trước vẻ mặt của anh. “Ừ đấy.”

Minato ngã nhào ra ngoài cửa sổ.

No comments:

Post a Comment