21 June, 2011

Bí mật gia đình nhà Kuroba – Chương 15

Chương 15 – Cuộc rượt đuổi cao tốc

Aiko biết là có gì đó không ổn ở chiếc xe Porsche đen. Cô đã nghĩ là bên trong không có người, nhưng thực tế là, ngay lúc này cô đang bị theo dõi, hay ít nhất là có vẻ như vậy. Chiếc xe đi chậm, nhưng chắc chắn là bám sát. Tâm trí Aiko chợt tràn đầy những ý nghĩ kinh hãi. Có thể là cảnh sát bí mật giám sát và chờ cô quay trở lại, vì ai đó đã đưa cô vào dạng nghi vấn... hoặc tệ hơn. Chúng là Tổ chức Áo đen. Một chiếc xe vừa vặn ăn khớp. Đen và thực dụng. Không phải loại xe thể thao bóng loáng liên tục chớp đèn LED xanh. Không, chỉ là một chiếc xe để lái. Không phải để đem ra khoe khoang. Loại xe những kẻ xấu trong Lupin đệ Tam thường lái. Chính xác hơn, loại mọi kẻ xấu trên đời thường lái. Aiko ngó qua vai lần nữa. Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn họ đang bị bám đuôi.

“Bà, mình đi nhanh hơn một chút được không?” Aiko căng thẳng giục bà.

“Cháu yêu, giới hạn tốc độ là có lý do mà.”

“Không, nhưng chúng ta đang bị bám theo!” Bà cô chỉ cười thành tiếng.

“Hồi bé cháu suốt ngày nói thế, ba cháu cứ buồn cười sao cháu nghĩ cái xe nào cũng đuối theo mình cả.”

“Không, lần này cháu nghiêm túc đấy!” Aiko bắt đầu cuống lên. “Cứ có cái xe màu đen bám theo từ lúc mình đi!”

“Cháu nói màu đen?” Bà cô bắt đầu hiểu ra. “Là cảnh sát ư?”

“Chỉ là cảm giác thôi...nhưng cháu nghĩ còn tệ hơn nhiều. Rẽ trái đi bà.”

“Nhưng nhà mình ở phía ngược lạ–“

“Cứ làm đi!” Aiko ra lệnh như đinh đóng cột. Bà cô làm theo. Quả là chiếc xe đó cũng rẽ trái.

“Bà thấy chưa?” Aiko khoa khoa tay chỉ chiếc xe phía sau như một đứa trẻ chỉ cho ba mẹ thú rừng mình nhìn thấy. “Nó đang bám theo mình đấy!”

“Đường này tới trung tâm quận Beika, chỗ đó khá đông người!” Giọng điệu của người bà trở nên mất bình tĩnh.

“Rẽ phải!” Aiko kêu lên. Lối rẽ quá gần khiến bà cô phải quay vô lăng thật mạnh.

“Chết tiệt!” Gin rít lên. Xe chúng lao lên vỉa hè, cán đổ cột đèn đường và suýt nữa đâm phải hai người đi bộ.

“Chúng vẫn bám theo mình đấy Bà!” Aiko gào lên. “Bà thấy chứ! Tăng tốc thôi!” Không hỏi gì thêm, bà cô dậm ga và chạy xe nhanh hết mức có thể. Đúng như dự đoán, chiếc Porsche đen ngay lập tức tăng ga theo. Aiko tháo dây an toàn và quay ra đằng sau. Nghe tiếng đá sỏi cào vào lốp xe như la thét, cô kinh hãi giật lại khi nhận ra ý đồ của chúng. Trước khi cô kịp cảnh báo cho bà, Porsche đâm thẳng vào đuôi xe khiến Aiko văng lại và va vào ghế trước. Kêu lên vì đau, Aiko loay hoay trèo dậy. Chúng lại chuẩn bị đâm lần nữa.

“Bà ơi!” Aiko qua lại. Đầu người bà gật về phía trước, tay lỏng lẻo nắm lấy vô lăng. “Bà!” Aiko thét lên, lắc vai người phụ nữ lớn tuổi. Bất tỉnh nhân sự. Và xe họ đang lao thẳng về phía một tòa nhà. Tâm trí Aiko như đã quá tải. Họ bị bám đuổi và đâm từ phía sau, trong khi bà cô đang bất tỉnh. Lẽ ra Aiko đã phải biết trước. Bà cô đang ngày một yếu đi. Trái tim già nua không thể chịu đựng được thứ hiểm nguy như thế này. Thêm một cú va chạm. Aiko lại bị bật tung về phía trước, lần này ngồi lộn ngược ở ghế cạnh vô lăng. Tòa nhà ngay trước mắt, xe lảo đảo lao đến. Aiko ngồi dậy, sáp lại người bà, nắm tay thật chặt vào vô lăng và hết sức bình sinh quay sang phải. Chiếc xe rít lên, bập vào thành đường và cào xước mấy mảng tường trong khi Aiko gần như vô vọng lái nó trở lại đường. Porsche vòng tới và huých vào hông xe. Cửa kính bên trái vỡ tan, những mảnh vỡ cứa vào chân Aiko khiến cô hét lên đau đớn. Cố nhịn cơn đau, Aiko ẩn người bà sang bên cạnh, và qua kẽ hở của hai ghế trước, chuyển bà xuống hàng ghế sau tương đối an toàn; bản thân cô ngồi vào ghế lái. Nhìn quanh, Aiko Nội tâm gào thầm khi cô chợt nhớ ra mình không biết tí gì về lái xe cả. Conan ở đâu khi cô cần cậu? Conan luôn khoe với cô về thời gian sống trên đảo tư ở Hawaii của nhà Kudou, nơi cậu đã học lái cả thuyền, cả máy bay và nhất là ô tô. Aiko cố trấn tĩnh. Không khó đến thế, phải không? Thêm một tiếng rắc, chiếc Porsche càng lúc càng đẩy xe cô như muốn ấn bẹp nó vào tòa nhà. Aiko dậm ga và, thật ngạc nhiên, đã thoát được tình thế kìm kẹp Posrche đã đẩy cô vào và phóng ra đường. Trong chốc lát, Porsche đâm vào tòa nhà nhưng nhanh chóng bám theo cô. Tim Aiko đập nhanh tới mức cô nghĩ rồi thì nó cũng sẽ ngừng hẳn. Tình thế cô lâm phải đúng là cảnh rượt đuổi xe kinh điển trong phim ảnh. Tay cô run rẩy nhưng xiết chặt vô lăng. Con gái của Kuroba Kaito là vậy, có những lợi thế nhất định – một trong số đó là lá gan to bằng trời. Nếu không có nó, có lẽ cô cũng đã chết ngất đi như bà cô và chiếc xe đã bị đâm tan tác. Đâu đó Aiko nghe vang vọng tiếng còi xe cảnh sát.

Người phụ nữ cao ráo trong chiếc xe sơn đỏ cầm bộ đàm cảnh sát cạnh vô lăng.

“Yoshida và Kojima. Chúng tôi đề nghị hỗ trợ cấp bách một vụ rượt xe cao tốc tới trung tâm quận Beika. Đối tượng là một Porsche 356A đen và một Mini Cooper xanh đậm tơi tả. Porsche đen đang cố gắng đẩy Mini chạy lệch đường.” Ayumi bình tĩnh nói vào bộ đàm. Genta ôm bụng.

“Cậu lái xe luôn làm tớ say đứ đừ.” Anh chàng to người than phiền. Ayumi liếc sang anh.

“Hờ, có lẽ bảy hộp cơm lươn cậu ăn trước vụ Kid có liên quan đấy.” Cô cười khì và đổi số xe. “Mitsu-kun không biết mình đang bỏ lỡ gì đâu!”

“Thì biết tính cậu ấy rồi đấy...” Genta rên rỉ trong cơn đau bụng chưa dứt. “Cậu ấy luôn là người yêu khoa học. Đấy là chưa nói mù tịt về súng và lái xe thì bó tay.”

“Cậu thì nói ai chứ.” Ayumi khúc khích. “Tớ lái mà cậu say ấy, cố thi xong bằng lái mà tự mua xe đi!”

Aiko lại lao qua một góc phố. Giờ thì cô chẳng biết mình đang ở đâu trong thị trấn nữa. Porsche vẫn bám sát cô như một con chó săn. Aiko bắt đầu nhận ra tình cảnh dở khóc dở cười của mình. Một cô nhóc 17 tuổi không biết tí gì về lái xe, cùng một người bà bất tỉnh nằm ghế sau đụng độ Tổ chức Áo đen chẳng khác nào những kẻ Hủy diệt. Chúng chỉ dừng lại khi hoặc bạn chết, hoặc chúng chết. Chợt Aiko nghe thấy tiếng mô tô sáp lại gần đuôi xe. Một chiếc Suzuki nhỏ màu đỏ bắt đầu bắt kịp và đi song song với chiếc xe đang lảo đảo. Aiko chốc chốc lại nhìn sang bên cạnh trong khi vẫn phải chú ý lái. Người ngồi trên mô tô kéo kính mũ bảo hiểm lên.

“Haibara-san!” Aiko kêu lên. Haibara ra hiệu cho cô hạ kính xe xuống.

“CHÁU PHẢI HỦY CHIẾC XE NÀY!” Ai nói. “LÁI XE LẠI GẦN TÔI!” Aiko cẩn thận quay vô lăng. Cô không có ý định văng Ai ngã khỏi mô tô.

Cặp mắt vô cảm của Gin trợn lên trước người phụ nữ tóc vàng ánh đỏ lái mô tô cạnh xe. Trên mặt hắn là một nụ cười man rợ.

“Thật mỹ mãn... Giờ ta có thể một mũi tên trúng hai đích.”

Ai đưa tay ra, chợt nhận thấy cánh cửa sắp bung, vội lùi lại tránh bị nó đập phải.

“CHUYỂN BÀ CỦA CHÁU SANG ĐÂY!” Cô nói to. Aiko nhìn con đường phía trước. Những lúc như thế này độ chính xác gần như tuyệt đối của cô nàng Hakuba gì đó có khi lại hữu dụng. Con đường này có đủ dài để Aiko chuyển bà sang mô tô mà xe không đâm không, đó là một dấu hỏi lớn. Ai cũng không thể bỏ mô tô được. Aiko rời khỏi ghế lái và nhảy xuống hàng ghế dưới, mở tung cửa sau. Ai đưa tay ra, trong khi Aiko lấy hết sức bình sinh nâng người bà ra đủ xa để có thể với được. Xe của Ai đột nhiên đảo. Trong chớp mắt, Ai đã giữ được người bà, kéo khỏi chiếc ô tô và đỡ lên vai. Aiko thở phào nhẹ nhõm. Vẻ mặt của Ai cứ như cô đã quen với việc này từ lâu. Vụt một cái, Aiko đã lại ngồi ở ghế lái, vừa kịp quay vô lăng để rẽ.

“GIỜ THÌ ĐẾN CHÁU!” Aiko thả vô lăng và trèo ra phía cửa, mũ Kaitou Kid bọc trong tấm áo choàng đen cùng cả bộ trang phục và chiếc vòng cổ. Aiko với tay ra, đầu ngón tay lướt qua Ai. Gần mà xa, xa mà gần. Chiếc xe lại lao về một tòa nhà khác. Gần hơn, gần hơn, và gần hơn. Aiko nắm lấy tay Ai. Một cái giật tay, Aiko thoát khỏi chiếc xe và lao vào lòng Ai. Chiếc xe đâm sầm vào tòa nhà và phát nổ, lửa liếm quanh như đại hải đang giận dữ. Ai, Aiko và người bà – cả ba có thể coi là bình an vô sự – đi khỏi góc phố. Chiếc Porsche phanh lại, cách đó không bao xa là chiếc xe thể thao của Ayumi. Gin chửi thề, đập tay lên cửa kính, hai hàm răng nghiến chặt tức tối. Vodka chúi về phía trước đầy cảnh giác.

“Đại ca, chúng ta nên...” Cặp mắt che phần nào dưới mái tóc ánh bạc quắc lên, sự tức tối nãy giờ trở thành sự vui thích cuồng loạn. Hắn cười.

“Người đó không tiếc con xe này đâu. Dù gì nó cũng chỉ là con Porsche dự phòng.” Vodka nhếch mép với tên đồng bọn.

“Vinh dự là của Đại ca.” Cả hai ung dung bước ra khỏi xe. Ayumi và Genta tiến đến, tay cầm súng.

“Cảnh sát đây! Giơ tay lên!” Gin chỉ cười, gạt công tắc phát nổ sẵn trong túi áo. Chiếc Porsche nổ tung thành từng mảnh như xe nhà Aiko, nhưng chúng đi khỏi đó như không có chuyện gì xảy ra. Cho tới khi Ayumi hạ cánh tay che mặt xuống, hai kẻ mặc áo đen đã biến mất.

Aiko run rẩy trèo từ chiếc mô tô xuống trước cửa nhà. Chân không trụ vững, cô ngã xuống nền đá sỏi. Ai xuống xe đỡ cô dậy.

“May cho cháu là đêm nay tôi đã đến kịp, nếu không giờ này cháu đã chẳng còn sống sót.” Ai đứng tay chống hông. Aiko thở ra và gật đầu, miệng nở một nụ cười yếu ớt. “Cháu phải cẩn thận hơn nữa.” Đoạn, người phụ nữ vòng chân qua yên xe và phóng vào màn đêm. Aiko mệt mỏi đứng dậy và đỡ bà vào nhà.

No comments:

Post a Comment